Đăng bởi: QuynhTho2602 1035326 - 93699 - 115 Tác giả: Mộc Qua Hoàng Thể loại: đam mỹ, hoan hỉ oan gia, cường cường, vườn trường, HE.
Cấu Bệnh [Tới Chapter 70] - Truyện Tranh Đam Mỹ - ưng tỷ - ƯNG TỶ - UngtyComics - Đọc truyện tranh đam mỹ ưng tỷ - ƯNG TỶ - UngtyComics - Đọc truyện tranh đam mỹ ƯNG TỶ miễn phí, là nơi tổng hợp Truyện Tranh Đam Mỹ nét vẽ đẹp và sắc nét, cập nhật hay và nhanh nhất ƯNG TỶ
Danh Sách Chương. Chương 1: Hiền lành và vô hại. Chương 2: Bộ mặt thật. Chương 3: Cạm bẫy. Chương 4: Ngón tay (H) Chương 5: Làm cho chị thoải mái. Chương 6: Cảnh báo nguy hiểm. Chương 7: Khống chế, trói tay (H) Chương 8: Chuyển nhà.
Đọc truyện Bệnh Trạng Yêu Say Đắm của tác giả Chỉ Hữu Thụ Tri Hiểu. Truyện kể về Mẹ cô tái hôn, mang theo cô đến Chu gia, cô có thêm một em trai tên Chu Kỳ Lạc.
0pKRI. BỆNH TRẠNG CHIẾM HỮU Tửu Trạch Hoa Hoàn Quân GIỚI THIỆU Mọi người đều biết Thiệu Chu dùng thủ đoạn để ép buộc Giang Biệt Cố ở bên mình. Mọi người đều biết Thiệu Chu rất yêu Giang Biệt Cố. Thế nhưng Giang Biệt Cố chưa từng yêu Thiệu Chu. ♢ Từ khóa Đam mỹ hiện đại, bệnh kiều, ngọt ngược, HE, 10 chương. Nhân vật chính Giang Biệt Cố công x Thiệu Chu thụ. ♢MỤC LỤC♢ 001 ❀ 002 ❀ 003 ❀ 004 ❀005 006 ❀ 007 ❀ 008 ❀ 009 ❀010 Hết.
Thuộc truyện Bệnh trạng chiếm hữu Thiệu Chu lần nữa nằm lên ghế sofa, bởi vì mông quá đau, thật sự ngồi không ở đây nhiều năm như vậy, cũng là lần đầu tiên anh biết cửa nhà có thể bị người khác khóa trái từ ngoài vào trong, chìa khóa hoàn toàn không có đất dụng võ. Anh cúi đầu nhìn ví tiền của mình, các loại giấy tờ tùy thân đã không cánh mà bay, chỉ có điện thoại được sạc đầy pin đặt ở bên gối nằm, giống như người đàn ông kia đang chờ anh gọi Chu biết rõ tất cả những chuyện này đều do Giang Biệt Cố ý tạo nên, ngoại trừ hắn, không ai có thể động tay động chân trong căn nhà này – kể cả Thiệu Chu không hiểu nổi vì sao Giang Biệt Cố làm thế, đầu óc anh vốn không nhạy bén, sau khi hoan ái thì càng thêm u mê, tựa như lời chia tay không giản đơn như vậy. Có những chuyện luôn là câu hỏi mở, ví như bọn họ ở bên nhau 5 năm, dù hiếm khi chuyện trò nhưng Giang Biệt Cố luôn có cách khiến anh ngày càng say đắm cầm di động trầm ngâm thật lâu, rốt cuộc cũng gọi đến một điệu Tạ Nhiên vẫn ngập tràn sức sống như cũ “Hey Thiệu Chu?”Thiệu Chu đắng đo một chút, do dự nửa buổi rồi quyết định nói ra sự thật “Nhiên Nhiên, tao đang bị nhốt…”Tạ Nhiên lập tức biến sắc “Rốt cuộc Giang Biệt Cố đã ra tay với mày?”Thiệu Chu cẩn thận nghiền ngẫm lời này những ba lần, cuối cùng không nghĩ ra lý do. Anh liền hỏi “Ý mày là sao?”“Mày vừa nói hắn nhốt mày còn gì?”“Nhưng tại sao mày biết đó là Giang Biệt Cố?”Rốt cuộc biết mình lỡ lời nên Tạ Nhiên chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, Thiệu Chu vừa bắt được chút manh mối, đương nhiên sẽ không buông tha nó dễ dàng. Anh lấy lại chút kiêu căng, ương ngạnh như năm đó “Tốt nhất mày nên nói rõ cho tao biết, đừng nghĩ có thể qua mặt được tao. Tại sao Giang Biệt Cố phải ra tay hả?”Tạ nhiên thở dài thườn thượt “Thiệu Chu, thật ra lần này tao quay về nước là để cứu mày đó.”Nghe xong Thiệu Chu không cảm thấy sáng tỏ, ngược lại có chút buồn cười. Mấy năm này đúng là anh chịu đựng không ít, nhưng cũng xem như gieo gió gặt bão. Mà giọng điệu của Tạ Nhiên tựa như 5 năm qua tất cả chỉ toàn là giả dối, và kẻ thật sự bị trói buộc giam cầm chính là anh chứ không phải hắn ta.“Có phải mày xem hài kịch ở Anh quá nhiều rồi không?”“Không hề, nghe tao nói đây!” Tạ Nhiên bất giác lớn tiếng. “Trước kia ông già tao không quan tâm tao học hành thế nào, điều đó mày cũng thừa biết. 5 năm trước đột nhiên ổng muốn đưa tao đi Anh, tao còn tưởng rằng ổng muốn nghiêm túc bồi dưỡng tao như một người thừa kế, nhưng thẳng đến khi tao nghe ổng và Giang Biệt Cố nói chuyện điện thoại…”Thiệu Chu lúc này mới dần dần bình tĩnh, anh bèn hỏi “Tại sao Giang Biệt Cố lại gọi điện nói chuyện với cha mày?”“Bởi vì việc tao đi nước Anh là do một tay hắn gây ra!” Tạ Nhiên trở nên kích động. “Mày biết Giang Biệt Cố là con của ai chứ?”Nét mặt Thiệu Chu có phần hoảng hốt “Hắn từng nói cha hắn là một thương nhân bình thường…”“Nhưng hắn chưa từng nhắc tới mẹ!”Sau đó Tạ Nhiên nói ra một cái tên. Vốn dĩ Thiệu Chu không quan tâm đến thời sự chính trị, nhưng vừa nghe xong đã cảm thấy rất này anh mới cảm thấy lo sợ bất an, tựa như Giang Biệt Cố chỉ mới tốt nghiệp 3 năm mà có thể đưa sự nghiệp lên đỉnh cao của danh vọng, hóa ra không chỉ đơn giản là vì hắn ta có chút bản Thiệu Chu càng thêm rối rắm, mẹ ruột Giang Biệt Cố là một phụ nữ quyền thế ngập trời, muốn bóp chết Thiệu gia như bóp chết con kiến càng dễ như trở bàn tay, vậy tại sao Giang Biệt Cố luôn chịu đựng anh trước mặt mọi người suốt 5 năm qua?“Tại sao mày nói hắn sẽ ra tay với tao?” Thiệu Chu lẩm bẩm. “Tao đâu có gì giá trị để hắn phải làm thế?”“Đương nhiên để trả thù mày.”Tạ Nhiên nói gấp “Mày nghĩ kỹ đi, năm đó mày lên giường thành công cũng không thể thiếu sự giúp sức của tao, ngay cả tao hắn còn không buông tha. Hắn ép ông già tống cổ tao đi Anh, ổng còn liên tục gọi điện nói chuyện khép nép, nhất cử nhất động của tao đều báo cáo cho hắn. Thế mà hắn ở bên cạnh mày đóng vai nạn nhân, khiến mày bị bạn bè xa lánh. Chu Chu, tao cũng không dám nghĩ hắn hận mày đến cỡ nào đâu…”À phải, Giang Biệt Cố là một người kiêu ngạo, nếu biết anh sử dụng thủ đoạn bỉ ổi hãm hại mình, hắn mà không trả thù quả thật không phải tác phong của nên Giang Biệt Cố chưa từng dùng những món quà anh trao tặng, bởi vì hắn cảm thấy quá mức dơ bẩn. Giang Biệt Cố đồng ý hưởng dụng thân thể anh chỉ để giải tỏa nhu cầu sinh lý mà thôi. Nhìn những món đồ trang trí trong nhà, nhớ đến mỗi năm sinh nhật là một sự sáng tạo khác biệt, khi đối diện với sự thật rõ ràng này cứ như một cái tát giáng vào mặt Thiệu mọi thứ anh có gần như biến mất không còn dấu vết, đó mới là sự tột cùng của tàn nhẫn.“Chu Chu, mày phải tin tao.” Tạ Nhiên bỗng trở nên van lơn. “Mày nghĩ cho kỹ lại, ngoại trừ việc này hắn còn lừa gạt cái gì nữa không?”Đương nhiên là lúc Thiệu Chu dọn vào tổ ấm tình yêu’, anh biết một bí mật đang ẩn chính là thư phòng của Giang Biệt phòng vẫn luôn đóng kín, Thiệu Chu chưa bao giờ thấy nó mở ra. Ngày xưa Thiệu Chu ngây thơ nghĩ rằng những món quà chan chứa yêu thương anh tặng cho hắn phải chăng được cất riêng một góc bên trong?Anh mất ngủ cả đêm, thức trắng đến bình minh. Rồi anh nghe thấy người đàn ông mở cửa bước ra ngoài, thậm chí món quà cũng mất tăm, từ đầu chí cuối chẳng còn động tĩnh. Lúc ấy Thiệu Chu nhận ra rằng, Giang Biệt Cố đúng là ghét bỏ điệu Tạ Nhiên có phần thái quá, nhưng Thiệu Chu đã tin sái cổ. Anh rơi vào lúng túng “Vậy tao nên làm gì đây?”“Tối qua hắn nhốt mày ở đâu?”Thiệu Chu đọc địa chỉ, Tạ Nhiên quả quyết “Được rồi, để tao kêu người tới.”Ngắt máy, đây lần đầu tiên Thiệu Chu cảm thấy sợ hãi khi nương náu trong tổ ấm quen thuộc này. Cuối cùng anh đã hiểu ngay lúc anh thú nhận với cha mẹ, người đằng sau toát nên biểu cảm sâu xa là có ý tứ gì. Anh trở nên xa cách với thân nhân, ngoại trừ công việc thì không còn liên lạc Chu sống trong cực hạn cô độc, anh không rõ vì sao Giang Biệt Cố đủ khả năng làm thế, khiến anh đeo bám hắn suốt ngần ấy năm. Nhỡ anh gặp chuyện bất trắc, hẳn tang lễ chỉ có Giang Biệt Cố đến Chu sắp khóc tới nơi, nhưng so với tỏ ra yếu đuối thì anh còn muốn làm một chuyện biết Giang Biệt Cố đang chờ cuộc gọi từ mình, nếu không phải Tạ Nhiên đột ngột trở về, anh chỉ còn cách van xin hắn rủ lòng thương. Đến lúc đó sống hay chết đều phụ thuộc vào hắn. Thiệu Chu tỉnh giấc từ mộng đẹp, sớm muộn gì anh cũng phải rời khỏi đây, nhưng nếu chưa biết được gian phòng bí mật kia ẩn giấu điều gì, bất luận thế nào anh cũng không cam Chu sẽ dùng những đồ đạc hạng nặng để phá cửa thư phòng, búa cũng được, dao cũng được, tuy không thể tông sập cửa chính rắc chắn làm bằng thép kim loại, nhưng để phá cửa gỗ yếu ớt thì không thành vấn khi thành công, Thiệu Chu sợ ngây ra cửa thư phòng được khảm vào tường, mở ra chẳng thấy không gian đầy ý nghĩa, mà là một cánh cửa khác.
Rank 7th, it has 404 monthly views Genres
Thuộc truyện Bệnh trạng chiếm hữu Với những kẻ yêu nhau thật lòng, lúc làm tình thì sẽ hôn môi...Thiệu Chu chưa kịp phản ứng thì đã bị hắn làm cho kinh ngạc đến ngẩn người, đầu anh bị đè xuống gối bông, áo tắm trên người không hề phát huy tác dụng, cứ thế bị Giang Biệt Cố nhẹ nhàng lôi Chu giống như một quả trứng gà bóc vỏ, da dẻ trắng bóng mà nằm phản kháng dưới thân người ta “Này, cậu!”Lời chưa nói xong anh đã cảm nhận được thứ đồ vật cứng rắn đặt giữa hai chân mình, tiểu thiếu gia đáng thương chưa nếm trải mùi đời còn tưởng rằng Giang Biệt Cố bị hơi men làm choáng váng đầu óc, vì lẽ đó anh giãy dụa gào lên “Giang Biệt Cố, cậu hãy tỉnh táo lại đi! Cậu nhìn rõ chưa? Tôi là Thiệu Chu mà!”Tôi là Thiệu Chu mà cậu rất Biệt Cố mắt điếc tai ngơ, chỉ lo thọc vào rút ra liên tục. Thiệu Chu hoảng sợ khi đón nhận thứ nóng bỏng và to lớn giữa hai chân, nước mắt phút chốc chảy ướt gối đầu. Giang Biệt Cố đẩy đưa thô bạo và cuồng hoang, dẫu rằng Thiệu Chu đã cắn môi nhưng vẫn phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.“A…”Rất nhanh, Giang Biệt Cố đã bắn tinh, một mảng dính nhớp chảy dài trên đùi anh. Ngay lúc Thiệu Chu nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc thì hắn xoay cơ thể anh lại, khiến anh có thể nhìn thấy rõ ràng gương mặt của đối Chu run rẩy van xin “Tha… Tha cho tôi…”Lúc này anh mới phát hiện cánh tay của Giang Biệt Cố còn muốn to hơn so với đùi mình, đôi chân dài không đủ sức phản kháng bị ép lên cao trông thật đáng thương, cũng không biết trước kia ra mắt mũi kèm nhèm thế nào mà lại có thể nhìn thấy Giang Biệt Cố là một gã trai mong manh đầy yếu đuối…Dường như Giang Biệt Cố rất có kinh nghiệm tình trường, hắn bôi tinh dịch của mình vòng quanh hậu huyệt Thiệu Chu, sau đó nhét một ngón tay vào nới lỏng. Anh muốn đẩy hắn ra nhưng lại bị hắn siết chặt đôi tay, cầm tay anh đặt lên cơ ngực rắn chắc của phải Thiệu Chu không muốn sờ ngực đối phương, chỉ là dưới sự áp bách dồn dập như vậy khiến anh có phần xấu hổ. Màn dạo đầu rất nhanh kết thúc, thẳng đến khi Giang Biệt Cố gập đầu gối anh cao đến bả vai thì Thiệu Chu mới ý thức được chuyện gì sắp xảy Chu nói năng lộn xộn “Giang Biệt Cố, tôi biết sai rồi! Cậu… cậu buông tha tôi…”Lời này hiển nhiên vô dụng, hắn không hề kiêng nể gì mà đâm thẳng dương vật vào lỗ nhỏ, hắn khiến anh cảm nhận rõ rệt thứ thô cứng của một người đàn ông đang cắm sâu trong thân thể Chu kêu gào thảm thiết, Giang Biệt Cố dường như cảm thấy phiền nên đã ghì cổ anh, dùng môi mình chặn môi anh đó suýt chút nữa Thiệu Chu bị hắn chơi chết. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng một kẻ dáng vóc thanh tân như hắn mà vật dưới háng lại thô dài đến nỗi đầu vịt ngoài cửa hàng cũng không bằng. Cự vật cương lên làm cho người ta sợ hãi không thôi, mỗi lần giao hoan đều cố tình đâm thẳng vào vách thịt mẫn cảm đầy yếu Biệt Cố bắn tất cả tinh dịch trắng đục vào hậu huyệt của đối phương, có lẽ rất mệt nên hắn ngã đầu ngủ thiếp đi, để lại Thiệu Chu mở to đôi mắt, thức trắng đến bình môi anh sưng đỏ, giọng nói khản đặc, những điều này vẫn không làm Giang Biệt Cố buông tha sáng, Thiệu Chu dần dần tỉnh lại. Anh nén cảm giác đau nhức, kéo dương vật của Giang Biệt Cố từ trong cơ thể mình ra, hai đùi bị ép muốn không đi nổi. Vừa mới bước đi được vài bước thì chất lỏng màu trắng chảy xuống, dọc theo mặt trong của đùi rồi rơi trên thảm, tạo thành một vệt nước đầy dâm dù là vậy nhưng Thiệu Chu vẫn rất kiên cường lấy điện thoại từ trong túi áo, chụp lại hình ảnh lõa thể của thanh cần hắn tỉnh lại, Thiệu Chu có thể mặt dày vô sỉ mà nói với hắn rằng “Tối hôm qua cậu ngủ với tôi, cậu cần phải chịu trách nhiệm! Nếu không tôi sẽ đem ảnh khỏa thân của cậu phát tán trên internet, nói cho những ai hâm mộ cậu biết cậu chính là người vô tình vô nghĩa.”Sau khi thức giấc, Giang Biệt Cố lẳng lặng nhìn kẻ đang thở than khóc lóc kia, bỗng nhiên nói một câu “Được.”Lại còn đồng ý sống chung với Thiệu Chu.***Cho nên Tạ Nhiên hỏi “Hai đứa mày thật sự ở bên nhau?”Bọn họ ngồi ở quán ăn gần trường, vì để chúc mừng Thiệu tiểu thiếu gia từ giã đời trai tân nên Tạ Nhiên đã mời anh dùng bữa Chu không dám nói với gã rằng hôm qua mình bị đối phương chơi đến một thân xanh tím. Anh kiêu ngạo ưỡn ngực, cố gắng tỏ ra bình thường “Đương nhiên là thế!”Tạ Nhiên có hơi hoài nghi “Dựa vào thân hình này của mày… mà có thể đè nó sao?”Thiệu Chu bỗng mất hứng “Sao tao không thể đè nó được?”Ít nhất ở trong sự tưởng tượng của gã, cái kẻ hô mưa gọi gió trên giường phải là Giang Biệt Cố. Tạ Nhiên vẫn hơi nghi ngờ nhưng không tiếp tục đã kích Thiệu Chu, bởi vì tâm trạng anh đang rất tốt. Thôi thì cứ tán chuyện vô thưởng vô phạt với anh được đăng tại đã nói rồi, thời buổi này không ai phải chịu trách nhiệm với ai, cứ chơi xong ném tiền cho nó là được.”Đêm qua đúng là một đêm ném tiền tuyệt vời, Thiệu Chu rất hài lòng đối với hiệu quả mát-xa của bồn tắm. Anh bèn gật đầu phụ họa “Nhiên Nhiên nói đúng.”Tạ Nhiên xù lông nhím “Không được kêu tao Nhiên Nhiên!”Tâm nguyện nay đã trở thành sự thật nên Thiệu Chu được nước khoe khoang “Tao càng muốn gọi Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên đấy!”Tạ Nhiên ngồi đối diện ở bàn ăn, gã chồm qua bấu vào mặt Thiệu Chu. Anh vô tư tránh né, đột nhiên bất cẩn đụng phải vùng eo tối qua bị giày vò “A…”Tạ Nhiên cảm thấy là lạ “Mày bị sao thế?”Thiệu Chu ấp úng “Không có gì, chỉ là tối qua lao lực quá thôi…”Tạ Nhiên hiểu rõ ý bạn mình, gã mỉm cười rồi phất tay gọi phục vụ “Này em gái, cho thêm một phần canh tẩm bổ!”Thiệu Chu miễn cưỡng điều chỉnh lại tư thế ngồi cho tốt, thầm than ghế của quán ăn này đúng là không mềm mại chút nào. Sau đó lại nghĩ đến Giang Biệt Cố, rồi anh cười như dại thấy hôm nay Thiệu Chu vô cùng kỳ quặc “Sao mặt mày đỏ thế?”Bỗng nhiên anh nhìn chằm chằm gã, còn tỏ ra đứng đắn “Giang Biệt Cố…”“Mới không gặp tí thôi mà mày đã nhớ nó rồi à?”Sau lưng đột nhiên có người lên tiếng “Thiệu Chu.”Tạ Nhiên giật mình, hóa ra Giang Biệt Cố đang đứng ở phía sau anh, tựa như một ngọn núi lớn đầy yên lặng. Thiệu Chu trông thấy hắn bỗng nhớ đến đêm hôm qua, tim anh nóng ran, nhưng khi nghĩ đến ảnh chụp còn lưu trong di động, nghĩ đến nguyên nhân thật sự mà Giang Biệt Cố và anh ở bên nhau thì đầu óc lập tức tỉnh Chu không tỏ ra vồn vã “Cậu… sao cậu lại đến đây?”Sáng nay Giang Biệt Cố đã đồng ý ở bên cạnh anh, chỉ cần anh không dùng thủ đoạn để uy hiếp hắn, thế mà nhân lúc hắn tắm rửa Thiệu Chu còn chạy đi…Sau khi xác nhận mối quan hệ này, Thiệu Chu không dám một mình đối diện với Biệt Cố đi đến trước mặt anh, thần sắc lạnh nhạt. Hắn nói “Tôi muốn nói chuyện với anh.”Mới vừa tắm gội xong, nom Giang Biệt Cố trở nên thanh mát và sạch sẽ hơn bao giờ hết, nét đẹp tự nhiên này khiến Thiệu Chu cảm thấy u mê.“Được, cậu được lắm… Không phải… tôi muốn hỏi là chúng ta đi đâu nói chuyện?”Giang Biệt Cố trả lời “Đâu cũng được.” Chợt hắn nghiêng đầu nhìn lướt qua món vịt quay trên bàn, cười khẽ đầy mờ ám “Sáng sớm ăn đồ cay nóng như vậy, cẩn thận nhiễm trùng phía sau.”Ánh mắt Tạ Nhiên càng thêm ngờ vực không phải mày bảo mày nằm kèo trên?Thiệu Chu gục đầu, muốn nhìn xem có cái lỗ nào để chui xuống không. Lúc theo Giang Biệt Cố rời khỏi quán ăn, anh mới sực nhớ ra người trước mắt này đã là bạn trai của như anh có thể trông thấy vẻ mặt ghen tị lẫn hâm mộ của kẻ khác, anh càng nghĩ càng thêm vui, không kìm được mà ôm lấy cánh tay của hắn ngay. Thiệu Chu muốn xác nhận niềm hạnh phúc này là chân thật, cũng rất muốn khoe khoang với mấy em gái một tiếp theo, hắn hất tay anh chút đã quên,Giang Biệt Cố không hề yêu anh.
Cùng đọc truyện Bệnh Trạng Chiếm Hữu của tác giả Tửu Trạch Hoa Hoàn Quân tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Thỏ – 兔Thể loại Đam mỹ hiện đại, bệnh kiều, ngọt, HEĐộ dài 10 chươngGiới thiệuAi cũng đều hiểu rõ tình cảm của Thiệu Chu dành cho Giang Biệt Cố, thậm chí còn dùng thủ đoạn để ép buộc người trong lòng ở bên cạnh điều, ai cũng biết Giang Biệt Cố chưa từng yêu Thiệu Chu.
bệnh trạng đam mỹ