Những mẫu bàn làm việc gấp gọn thông minh thịnh hành. 2.1 Bàn làm việc xếp gọn chân cao cho công sở. 2.2 Bàn làm việc gấp gọn tích hợp tủ hồ sơ. 2.3 Bàn làm việc gấp gọn thông minh theo chiều ngang. 2.4 Bàn làm việc kết hợp bàn họp. 2.5 Bàn làm việc gấp gọn ngồi bệt
Nổi bật trong số những bộ sưu tập ví nam đẹp 2021, những mẫu ví dưới đây của Lavatino đã lọt top những mẫu ví nam cao cấp, đẹp, mệnh danh " Best Seller 2021". Cùng chúng tôi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những phụ kiện hàng hiệu này nhé.
Về mặt thẩm mỹ, căn nhà 2 tầng cổ điển thu hút và ấn tượng hơn hẳn so với các kiểu nhà khác. Các đường nét thiết kế, trang trí mang đầy tính nghệ thuật, sắc nét và sự tinh xảo. Đứng trước những công trình nhà ở phong cách cổ điển, bạn sẽ phải trầm trồ và
Diện tích rộng rãi. Những kiểu nhà cấp 4 ở Mỹ thường ưu tiên sự rộng rãi, thoải mái, người Mỹ không thích sự gò bó trong không gian sống của mình. Nhờ có sự rộng rãi mà họ có thể thoải mái thiết kế, trang trí nội và ngoại thất, mang đến cho mình những căn nhà
KDesign sẽ giúp bạn với hơn 100 mẫu thiết kế phòng ngủ đẹp cho vợ chồng trẻ. Hãy cùng khám phá nhé. 1. Những lưu ý khi thiết kế phòng ngủ cho vợ chồng Màu sắc Khi thiết kế phòng ngủ cho vợ chồng nên sử dụng màu sắc cả hai đều yêu thích. Ưu tiên các tông màu dịu nhẹ tạo cảm giác tốt cho giấc ngủ.
Câu chuyện của người phụ nữ 23 tuổi có tên Kristina Ozturk sinh sống tại Batumi (Gruzia) được chia sẻ. Theo đó, Kristina đã từng có chồng và sinh một cô con gái rồi ly hôn. Trong một lần đến thành phố Batumi, cô đã gặp doanh nhân giàu có Galip Ozturk. Gia đình đông con của cặp
YCq6Nks. Nếu như là ba tháng trước kia, có người nguyện ý cưới Lâm Vị Hi, Lâm đại tẩu đã sớm mừng như điên mà đem người gả ngay, nhưng là bây giờ...Lâm đại nương do dự, bà ta không dám làm trái ý Lưu viên ngoại. Nhưng hiện tại quả thật không thể bỏ được tài sản của đệ đệ. Bà ta là tỷ tỷ đã gả ra ngoài, không được tính là trưởng bối của Lâm gia. Dù cho có thể từ điền sản ruộng đất bên trong của Lâm Dũng lấy một chút nhưng cũng chỉ chút ít. Nhưng nếu để cho Lâm Vị Hi gả cho con trai của bà ta, tất cả phong thưởng của Lâm Dũng đều là của nhà bọn họ thì không nói. nói không chừng còn có thể đến quan phủ hối lộ một chút, đem tước vị Trung Dũng hầu này truyền cho Lý Đạt con trai của bà ta. Đây chính là hầu tước đấy, so với tú tài nhà cách vách lợi hại hơn nhiều, Lâm đại nương đỏ mắt đến không đại nương cùng bà mối Vương mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, hai người lôi kéo không xong. Hoàn toàn coi Lâm Vị Hi là làm cảnh. Lâm Vị Hi đứng ở trong phòng nghe đầy đủ, nàng cười lạnh một tiếng, đột nhiên trầm mặt, dùng sức đẩy cửa gỗ ầm một tiếng đụng vào trên tường, đem hai người trong viện dọa sợ. Lâm đại nương hoảng sợ quay đầu, phát hiện lại là Lâm Vị Hi, kinh hãi lập tức liền biến thành giận dữ "Ngươi sáng sớm nổi điên cái gì, cánh cửa rơi vỡ ngươi bồi thường nổi không?""Sao lại không bồi thường nổi." Lâm Vị Hi lưng thẳng tắp, đôi mắt trong suốt nhìn chăm chú Lâm đại nương. Đôi mắt của nàng đen trắng rõ ràng, trong và sáng vô cùng, phảng phất những thứ dơ bẩn trênđời này cũng không thể tiến vào bên trong đôi mắt này, làm cho tất cả bẩn thỉu cùng hiểm ác không còn chỗ che thân."Lâm... Cha của ta hi sinh vì nước, triều đình truy phong cha là Trung Dũng hầu. cô cô đã chiếm đoạt của cha nhiều đồ như vậy, còn không nỡ bỏ một cái cửa gỗ nho nhỏ hay sao?"Vương bà nhìn thấy người trong phòng, hung hăng hít vào một ngụm khí lạnh. Lúc trước bà ta chỉ biết là có một bé gái mồ côi sống nhờ nhà Lâm đại nương, nghe nói ốm yếu, không thể nào đi ra bên ngoài gặp người. Cho nên Vương bà chưa từng thấy Lâm Vị Hi. Tận đến sau khi triều đình đưa phong thưởng tới, Vương bà mới nhớ tới Lâm Vị Hi này. hiện tại mười tám dặm quanh đây đều nhìn chằm chằm vào con dê béo Lâm Vị Hi này. Vương bà thu tiền của Lý viên ngoại, liền vội vội vàng vàng chạy đến làm suy tính của Vương bà, Lâm Vị Hi chính là một cái ấm sắc thuốc có tài sản kếch xù, có thể qua đời bất cứ lúc nào. Loại người này khẳng định bị bệnh tật quấn thân, người ta nhờ bà tới nhà làm mai, chắc chắn không vì bản thân Lâm Vị Hi rồi. Nhưng khi Vương bà hiện tại nhìn thấy Lâm Vị Hi mới biết trên đời này thực sự có người đẹp như tiên nữ. một tiên nữ múa dải lụa đào như chim nhạn,. dung mạo bất phàm là có bà chấn kinh vì dung mạo xinh đẹp của Lâm Vị Hi. Mong muốn nói cho thành mối hôn nhân này càng bức thiết hơn. Có gia tài ngàn vạn, có danh hiệu là con gái của dũng sĩ hy sinh vì đất nước, còn có dáng vẻ Hằng Nga. cô gái như thế này không tranh thủ thời gian đoạt đi mới là đại nương cũng bị giật mình. Bà ta đã sớm biết Lâm Vị Hi xinh đẹp, nhưng trước kia Lâm Vị Hi luôn tự giam mình ở trong phòng, không nói chuyện hay qua lại với bất kì ai. một bộ dáng ốm yếu, nhìn thấy thôi cũng đã xúi quẩy. Lâm đại nương ghét bỏ tính tình sợ hãi rụt rè của Lâm Vị Hi. Nên lúc con trai bà đề xuất muốn cưới Lâm Vị Hi làm thê tử, Lâm đại nương chết sống không đồng ý. Từ đó về sau càng ghét Lâm Vị Hi nhiều hơn nữa. Bà ta luôn cảm thấy đây chính là hồ ly tinh, còn là loại chết yểu. Bước vào gia môn sẽ chỉ rước lấy xúi quẩy, nhưng Lâm đại nương dù sao cũng nuôi Lâm Vị Hi nhiều năm, nhiều năm tốn gạo như thế cũng không thể bỏ không, Lâm đại nương đã sớm tính toán sẵn, định sau này sẽ đem Lâm Vị Hi bán cho nhà giàu có làm thiếp từ khi biết Lâm Vị Hi có tài sản của Lâm Dũng, Lâm đại nương liền thay đổi chủ ý, nhưng hiện tại vẫn không thể bước qua được thành kiến lúc trước, nên hiện tại rối rắm không thôi. Dù vậy, Lâm đại nương đều không để Lâm Vị Hi vào mắt. Nhưng bây giờ nhìn thấy Lâm Vị Hi đẩy cửa chất vấn bà, chẳng biết tại sao Lâm đại nương lại sinh ra một loại kính sợ. Đầu gối gần như muốn nhũn ra. Loại cảm giác này phảng phất như lúc gặp phu nhân huyện lệnh trong huyện đại nương hung hăng lắc đầu, thầm cười bản thân thật sự là suy nghĩ nhiều, bà thế này mà lại e sợ một con nha đầu bệnh tật trước mắt này. Lâm đại nương liếc mắt nhìn Lâm Vị Hi, tiếng nói chua ngoa "Cái gì gọi là chiếm đoạt? Những thứ đó vốn là Lâm Dũng để lại cho ta. Tết nhất mua thêm chút đồ đạc trong nhà mà thôi, mấy năm nay ta nuôi ngươi không biết hao tổn bao nhiêu tiền của. hiện tại đệ đệ có công danh, ta cầm vài thứ mua chút đồ đạc trong nhà thì thế nào?""Dù ta sống nhờ ở nhà cô cô, nhưng chi tiêu cũng không phải là tiền của Lý gia. Mấy năm qua phụ thân đem hết sức lực phò tá Yến vương, hàng năm đều gửi tiền bạc về, nhưng ta lại chưa hề thấy số bạc đó bao giờ, đều là cô cô nhận đi. không nói những việc này, chỉ nói lúc triều đình đưa truy phong tới, cô côvụng trộm giấu hộp đựng bạc, chỉ riêng tráp bạc đó thôi cũng đủ cả nhà cô cô mua mấy trăm gian nhà này đó chứ.”Vương bà chấn kinh, một hộp đựng bạc? Bí mật của Lâm đại nương bị người vạch trần, tức hổn hển, tròng mắt đảo liên tục "Đứa con nít như ngươi mà biết cái gì, nói bậy bạ gì đó. Làm gì có hộp bạc nào, chẳng qua chỉ là mấy miếng bạc vụn. Ta là tỷ tỷ của Lâm Dũng, hắn được triều đình phong thưởng. Ta cầm mấy khối bạc vụn đều không được sao?"Chỉ là mấy khối bạc vụn... Lâm Vị Hi cười khẽ trong lòng. Hộ nông dân nhà lao động một năm bớt ăn bớt mặc, có thể để dành được tiền bạc cũng bất quá hai ba lượng. Đấy là nhà người ta đông nam nhân lao động cật lực. Theo thu hoạch của Lý gia, một năm sao có thể để dành được một lượng bạc? Trước khi âm thầm chiếm đoạt tài sản của Lâm Dũng cùng Lâm Vị Hi, chỉ sợ cả nhà của Lâm đại nương ngay cả bạc cũng chưa sờ qua mấy lần. Cho tới bây giờ, Lâm đại nương còn có thể hùng hồn nói ra câu chẳng qua chỉ mấy khối bạc vụn Vị Hi không phải keo kiệt, không phải là người không phân biệt đúng sai. Nàng từ nhỏ được dạy dỗ là đích trưởng tôn nữ mà lớn lên, thỉnh thoảng còn được Thọ Khang đại trưởng công chúa dạy bảo. Về sau còn làm chủ mẫu đương gia của Yến vương phủ. Nàng không phải người tính toán chi li, mà ngược lại, nàng đối với người của mình luôn cực kỳ hào phóng. Nếu như Lâm đại nương đối xử với Lâm Vị Hi tốt một chút, hiện tại hơi cân nhắc cho Lâm Vị Hi một chút, Lâm Vị Hi không có khả năng lấy hết số tài sản kếch xù của được Lâm Dũng để lại, mà không cho Lâm đại nương chút một tháng qua, Lâm đại nương thờ ơ lạnh nhạt, biểu hiện của Lâm đại nương làm cho người ta quá thất vọng. Bà ta chưa từng suy nghĩ bất cứ thứ gì cho cô cháu gái Lâm Vị Hi này. Lúc trước ghét bỏ Lâm Vị Hi là cái ấm sắc thuốc vướng víu, sau khi thấy Lâm Dũng được triều đình truy phong, lưu lại rất nhiều tài sản, Lâm đại nương lúc này mới nhớ tới tỷ đệ tình tốt nhất để chiếm đoạt tài sản của đệ đệ danh chính ngôn thuận là gì? Đương nhiên là để Lâm Vị Hi "tự nguyện" gả cho Lý Đạt. Cứ như vậy, tài sản của Lâm Dũng đều là của Lâm đại nương cùng Lý Đạt. Lâm Vị Hi sức khỏe không tốt, nếu như sau khi Lâm Vị Hi vừa vào cửa thì chết, vậy thì quá tốt Vị Hi thấy được rõ ràng, trong lòng càng ngày càng tức giận. Đây là loại người gì, từng chuyện đều nói nhân nghĩa lễ, nhưng trong lòng lại suy nghĩ mưu tài sát hại người khác, Lâm Vị Hi xem như đã biết nguyên chủ là chết như thế nào. Nguyên chủ trời sinh tính khiếp nhược, nhưng Lâm Vị Hi nàng thì lại Lâm Vị Hi nhớ tới lời mẫu thân đã từng dạy bảo, cảm thấy mắng chửi người không tốt, cho nên nàng duy trì khí độ đã từng được hàm dưỡng, khách sáo nói "cô cô, ta cũng cảm kích ân dưỡng dục của ngài, nhưng hiếu kì của cha ta chưa qua, hiện tại không nên nói chuyện cưới gả. Vương bà bà, cám ơn ngài đi chuyến này, tuy nhiên sau khi ngài trở về thì cũng nhắn lời giùm, Lâm Vị Hi cảm kích ân đức phụ thân, quyết ý tụng kinh cầu phúc cho phụ thân, tương lai sẽ không lập gia đình. Nếu sau này có ai cậy nhờ mai mối, ngài từ chối giùm ta.”Sauk hi nghe Lâm Vị Hi nói sau này sẽ không lập gia đình, Lâm đại nương còn nôn nóng hơn cả Vương bà "Như vậy sao được? một tiểu cô nương như ngươi không hiểu chuyện thì cũng thôi, ta thì đâu thể đứng nhìn ngươi phạm sai lầm. Chúng ta ở nông thôn không có quy củ nhiều như vậy, để tang cha thìmấy tháng là đủ rồi. Thừa dịp bây giờ tuổi ngươi còn nhỏ, còn có người nguyện ý cưới ngươi, tranh thủ thời gian gả mới tốt."Lâm Vị Hi nén giận, nói ra "Ta không muốn gả cho người khác". nói xong, nàng không muốn nghe nữa, xoay người liền đi vào đại nương tức đến giậm chân, dùng tay chỉ Lâm Vị Hi, lời nói cũng càng chanh chua hơn "Ngươi bây giờ giả thanh cao, làm như cao giá lắm nói không nguyện ý lấy chồng. Chờ sau này lớn tuổi, khôngcó người lấy ngươi, ta xem ngươi sống ra sao đây!"Bóng lưng Lâm Vị Hi đột nhiên dừng lại, trong gian nhà u ám, đôi mắt Lâm Vị Hi dường như phát nói của Lâm đại nương thực sự đã giẫm phải vết thương lòng của Lâm Vị Hi, đời trước Lâm Vị Hi đích nữ cao quý của công phủ, ngoại tôn nữ của đại trưởng công chúa. Nhưng sau khi lập gia đình thìcuộc sống vợ chồng nàng không được êm ấm. Sau đó nàng mới biết, mình chỉ là một người vợ trước điêu ngoa, một nguyên phối thất bại, một hòn đá kê chân để Cao Nhiên có thể lau sạch thân phận thứ nữ, là bàn đạp để Cao Nhiên có thể danh chính ngôn thuận gả vào vương phủ. Đây quả thực tạo thành một cái gai trong lòng Lâm Vị Hi. hiện tại Lâm đại nương ngay trước người ngoài nói Lâm Vị Hi giả thanh cao, về sau không ai cưới, đây đúng là chọc vào tổ ong vò Vị Hi bỗng nhiên quay người, trong mắt có ngọn lửa đang cháy hừng hực "Ta có thể gả ra ngoài hay không mắc mớ gì tới cô cô? cô cô cho cô cô là gì của ta? Vả lại, nếu ta không thể gả đi, ở lại nơi này để cô cô hành hạ đến chết, không phải cô cô nên cao hứng sao. Ta chết đi, thanh danh của Lâm gia, phong thưởng của Lâm gia, tất cả đều là của cô cô rồi mà."Lâm đại nương giống như là bị giẫm phải cái đuôi, tức đến giậm chân "Này, ngươi nói cái gì đó!"" Lời nói của ta rõ ràng như thế mà cô cô cũng nghe không hiểu, chẳng lẽ cô cô bị điếc sao? cô cô thậtsự cho rằng ta không biết cô cô có ý định quỷ quái gì hay sao. Ta nói rõ cho cô cô biết, sau này ta sẽkhông lấy chồng. Lâm Vị Hi ta sinh là người Lâm gia, chết là quỷ Lâm gia. Điền sản ruộng đất tước vị của Trung Dũng hầu hoàn toàn không hề có bất cứ liên quan nào đến cô cô và con trai của bà.”Lâm Vị Hi nói cực nhanh, ào ạt không để cho người khác chen vào được, nhưng trong câu từ của nàng lại hoàn toàn không hề xuất hiện một từ ngữ thô tục nào, nhưng câu nào cũng sắc bén, giống như có vô số thanh đao đâm cho người ta thương tích đầy đại nương bị mắng tức đến run người, "Ngươi ngươi ta ta" nửa ngày,ại không thể thốt ra được câu hoàn bà cũng kinh ngạc không ngậm miệng được, tiểu cô nương này nhìn trông nhỏ bé yếu ớt, sao mắng người lại hung hãn đến như vậy? Mồm miệng liến thoắng nhanh nhảu, không giống như Lâm đại nương nói cả ngày không thích gặp mặt người lạ, ngược lại giống như … Thường xuyên dạy dỗ người bà cũng không biết từ đâu mà mình có loại suy nghĩ này. Bà lắc lắc đầu xua đi ý tưởng lạ thường này, cười rạng rỡ nói với Lâm Vị Hi "Nếu Hi nhi thực sự đã suy nghĩ kĩ thì ta không tiện nói thêm gì nữa. Đám người ngoài như bọn ta đau lòng cho ngươi, muốn giúp đỡ ngươi thì lại sợ cô cháu các người giận nhau, hiện tại nếu Hi nhi có thể tự mình nghĩ rõ ràng thì không thể tốt hơn. Hi nhi, ngươi cũng biết nhà của cô cô ngươi cũng không phải mối lương duyên, Lý Đạt mặc dù trung hậu, nhưng Lý gia dù sao cũng là nhà nông, nào giống Lý viên ngoại người ta, thi thư gia truyền, mấy đời trâm anh. Ngươi gả qua đó sẽ là thiếu phu nhân, còn có một nha hoàn hầu hạ ngươi đấy! Hi nhi, bỏ lỡ đám này sẽ không còn đám khác, đừng bỏ lỡ cơ hội hiếm có này.”Lâm Vị Hi tức giận đến bật cười "Bà ở trước mặt ta, nói thi thư gia truyền, thế hệ trâm anh? Cũng khổ sở cho bà quá, đọc thuộc lòng hai từ này cũng tốn không ít thời gian đúng không? Bà cùng cô cô ta cũng chỉ là chó chê mèo lắm lông thôi. Lý gia là hang sói, thì Lý viên ngoại cũng miệng cọp, chủ ý xấu xa trong lòng bà tưởng tôi nhìn không ra sao? Ta nói rõ ràng cho các ngươi biết, đừng nằm mơ nữa!”Lý viên ngoại ở vùng này là hoàng đế, có thể để cho công tử nhà Lý viên ngoại mời tới làm mai, Vương bà rất tự hào. hiện tại Lâm Vị Hi đem mặt mũi Lý viên ngoại ném xuống đất đã vậy còn giẫm lên, Vương bà rất tức giận, không nể mặt nói ra "Ngươi đừng thấy ta cho chút mặt mũi rồi lên mặt, ngươi bây giờ chỉ là một bé gái mồ côi không cha không huynh thôi. Chúng ta nể mặt ngươi bảo ngươi một câu "Trung liệt chi nữ", ngươi liền tự cho mình là tiểu thư hầu phủ? Ta nói cho ngươi biết, Lý viên ngoại coi trọng ngươi, đây chính là phúc khí của ngươi. Ngươi thức thời còn tốt, bằng không, ngươi không gả cũng phải gả! Nếu còn ầm ĩ làm bộ làm tịch, coi chừng chọc giận Lý viên ngoại, cho ngươi xuống làm thiếp thất. Làm thiếu phu nhân danh giá lại không làm, mà làm thiếp thất, đến lúc đó ngươi muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc đâu."“Ngươi chẳng qua chỉ là một tên mai mối không lên được mặt bàn, còn dám nói năng hăm dọa như thế, muốn ép nữ tử lương thiện làm thiếp hay sao?"Đôi mắt Lâm Vị Hi như ngọc châu nhìn Vương bà, cười khẽ một tiếng, đầy vẻ mỉa mai “Đúng là dám ăn to nói lớn, chỉ là một tên viên ngoại thôi, mà còn tưởng mình là hoàng đế? Người biết thì nói hắn là phú hộ nông thôn. Người không biết, còn tưởng con của hắn là vương gia hay hoàng tử, hiện tại đến đây tuyển phi đấy chứ."Vương bà nghe xong lời này bị dọa đến gần chết "Ngươi không muốn sống nữa hả? Loại lời nói bị chém đầu này mà cũng dám nói lung tung!""Nếu các ngươi đã dám làm, thì sao lại không cho người khác dám nói. Muốn chơi trò dỗ dành trước dọa nạt sau đấy à, quả thực ngu xuẩn đến buồn cười. Lúc cô nãi nãi ta đây chơi trò này, không biết các ngươi còn đang ở cái xó xỉnh nào kìa.”Đuôi lông mày Lâm Vị Hi khẽ nhếch lên, hàng mi rậm rủ xuống, âm thanh như bang va vào ngọc, rõràng những lời này cao ngạo khinh người, hơi có vẻ cay nghiệt, nhưng thanh âm của nàng vừa trong vừa nhẹ, ngữ điệu còn có chút yếu ớt, phối hợp với âm điệu có thứ tự rõ ràng của nàng. Nên dù đangmắng chửi người nhưng lại có nét duyên dáng rất Vị Hi cũng không biết mình đang mắng người khác lại bị người đứng nghe đánh giá là duyên dáng rất riêng. Nếu nàng mà biết còn không phải tức chết đi được. hiện tại, nàng còn đang chỉ vào mũi Vương bà mắng "Ta nói cho các ngươi biết, cô nãi nãi ta không muốn lập gia đình, chuyện mà ta khôngmuốn làm, thì trên đời này không ai có thể bắt ép ta được. Hôm nay là nhi tử Lý viên ngoại, ngày mai không phải sẽ có cháu trai của Vương viên ngoại sao? Sau này các ngươi dám còn loại tâm tư xấu xa này, ta sẽ đến huyện nha, treo cổ ngay trên chính đường của nha môn. Dù sao kim sách thiết khoán của cha ta còn bị giữ lại, ta chết đi để cho mọi người nhìn thấy các người đã bức bách đứa con gái còn lại của chiến sĩ hy sinh nơi chiến trường như thế nào! Đến lúc đó, chuyện này sẽ không còn là chuyện nhỏ nữa, cả kinh thành cùng Yến vương biết chuyện này, cả đám các ngươi đừng ai hòng sống yên ổn.”"Hi nhi...""Cút ngay, nếu các ngươi còn nói thêm câu nào nữa thì ta sẽ đâm đầu xuống hồ ngay lập tức!"Ngoài cửa viện, mồ hôi lạnh quan huyện chảy ròng ròng, một nam tử nhẹ nhàng xoay nhẫn ngọc, vui giận đều không hiển thị trên gương mặt, hỏi một câu " Kim sách thiết khoán của Lâm Dũng bị giữ lại?" "không có, chỉ là..., Chỉ là giữ giúp cho Trung Dũng hầu. Ngài cũng biết, ở nông thôn dân trí chưa mở, không có văn hoá, việc ăn cắp luôn xảy ra nhiều lần, bị cấm mà vẫn không ngừng. Hạ quan lo lắng kim sách thiết khoán của Trung Dũng hầu bị kẻ xấu trộm đi, nên mới cất giữ trong huyện nha."Lời giải thích thật sáo rỗng, nhưng người đó lại chưa hề nói tin hay không tin. hắn lại nhìn lướt qua tiểu viện nông gia nói "Trung Dũng hầu khi còn sống không yên tâm nhất chính là nữ nhi của mình, mặc dù chỉ là một tiểu cô nương, nhưng nàng mới chính là hậu nhân của Lâm Dũng. Đồ vật trả lại, trực tiếp giao cho nàng đi.”"Tuân mệnh."Nam tử giọng điệu bình thản nhưng lại đầy uy quyền, có thể thấy được là nhiều năm ở vị trí cao, quen ra lệnh cho người khác. Quan huyện mặt đầy mồ hôi lạnh gật đầu vâng dạ, phát hiện vị đại nhân này đứng im. Quan huyện kinh ngạc một chút, lập tức hiểu ra, nhanh chóng khom lưng chạy đến cửa viện của Lâm đại viện, Lâm đại nương cùng Vương bà đều nhẫn nhịn đầy bụng tức giận. Bọn họ tuy cũng cùng hàng xóm trong thôn cãi nhau, nhưng ngươi chửi ta, ta mắng người, ai nấy cũng chiếm thế thượng phong. không giống như là hiện tại, muốn chen vào nói lại không chen vào được, bên tai chỉ có thể nghe được tiếng của Lâm Vị Hi. thật sự là tức chết đại nương giận đến mức muốn ra tay, nhưng bà ta vừa mới có ý nghĩ này, đột nhiên cảm thấy bầu không khí không đúng. Bà nhanh chóng quay đầu, trông thấy người tới chân dường như mềm nhũn."Huyện lệnh lão gia..."Huyện lệnh tức hổn hển phất tay, bên ngoài còn có vị tôn đại Phật đang nhìn đây, cái gì lão gia với không lão gia chứ, đừng làm hỏng con đường làm quan của hắn chứ. âm thầm cảnh cáo hai thôn phụ này xong, huyện lệnh quay người nhìn về phía Lâm Vị Hi, sắc mặt lập tức trở nên hòa ái " Lâm cônương, nghe nói mấy ngày trước ngươi lại bị bệnh, bây giờ thân thể đã khỏe hơn chưa?"Lâm Vị Hi cũng không phải thôn nữ bình thường. Nàng nhận ra đây là quan phục cực kì chính thức của huyện lệnh, mà huyện lệnh còn đang hạ mình lấy lòng nàng như thế. Trong lòng Lâm Vị Hi càng trở nên cảnh giác, nàng đề phòng nhìn đối phương, nhẹ nhàng hành lễ, sau đó căng thẳng hỏi "Huyện lệnh đại giá quang lâm, tới đây có việc gì?"Nét cười làm lành trên mặt huyện lệnh càng rõ ràng hơn, chờ nghe xong huyện lệnh nói , Lâm Vị Hi càng thấy kinh lệnh lại muốn đem kim sách thiết khoán trả lại cho mình, thậm chí phong thưởng do triều đình mang tới cũng sẽ chuyển hết cho Lâm Vị Hi đầy đủ không thiếu khuyết miếng nào. Cái này sao có thể, khác thường tất có lí do, hắn muốn làm cái gì?Huyện lệnh thấy Lâm Vị Hi không chịu nói gì, thật sự là gấp đến mồ hôi đều muốn rơi xuống. hắn thậtsự không còn cách nào, chỉ có thể nghiêng người sang, hướng ra ngoài chỉ một chút, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu Lâm Vị Hi "Trong kinh thành có đại nhân vật tới, hắn muốn cho ngươi, ngươi nhận lấy là được."Lâm Vị Hi nhìn theo ra ngoài, nàng nhìn thấy ở những gốc cây bên đường đối diện có nhiều ngựa, có rất nhiều người đang đứng nhưng đều cực kì im lặng, kính sợ đứng sau lưng một Vị Hi đã lớn như vậy, gặp qua bao nhiêu cảnh tượng hoành tráng, vậy mà cũng bị khí thế của đối phương làm chấn động, ánh mắt Lâm Vị Hi ngơ ngẩn, hỏi "Đó là ai?""Yến vương."
Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit' ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Page 1 of 96 1 ← 2 3 4 5 6 → 96 Next > Lừa tình Well-Known Member Bài viết 189 Được thích 4,138 Đầu tiên em chân thành cảm ơn ad Hang Le va Thanh Nguyen giúp đỡ em trong việc edit ạ Em mới edit lần đầu, nên còn nhiều lúng túng. Mong được mọi người bao dung nhiều hơn Ta làm kế mẫu của chồng trước Tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa Thể loại Trọng sinh, cung đình hầu tước Số chương 105 chương Editor Lừa Tình Beta HangLe Văn án Lâm Vị Hi chết lần mới biết, mình chỉ là nữ phụ bên cạnh nữ xuyên trong quyển sách. cái dùng để làm nổi bật nữ chính ôn nhu quan tâm như thế nào, là đá lót đường cho người vợ chân chính lên sàn diễn như thế nào. Nam chính là chồng trước của nàng, đường đường là thế tử của Yến vương phủ, gia thế ưu việt, hào quang vạn trượng, mà nữ chính lại phải là nàng. Nữ chính là thứ muội của nàng, đó mới là ánh trăng sáng, nốt ruồi chu sa, cầu mà được. Đến khi Lâm Vị Hi chết rồi, trượng phu rốt cục toại nguyện cưới thứ muội. Nàng mắt lạnh nhìn hai người này trong mật thêm dầu, cầm sắt hòa minh, tất cả mọi người lại dùng thành công của thứ muội để so sánh thất bại của nguyên thê là nàng. Lâm Vị Hi cười lạnh, tốt. Tình của các ngươi cảm động trời đất, vậy người tỷ tỷ như ta trở về làm mẹ kế của các ngươi ! Thế là, nàng vì tức giận gả cho phụ thân của chồng trước, cha chồng chưa từng gặp mặt ở kiếp trước - chiến thần bảo vệ Đại Tề, sau tang vợ mực có tục cưới, nắm giữ binh quyền vùng trời, uy danh hiển hách - Yến vương. Về sau, bước vào tuổi trung niên, sát phạt quả quyết như Yến vương, nhìn xem kiều thê hơn mình cả con giáp, có chút đau đầu nghĩ. Thôi, nàng còn , sủng ái nàng, dung túng nàng, sau này hãy dạy nàng. Những tên gọi khác Ta làm mẹ chồng của nữ chính Sau khi quay về, ta gả cho phụ thân của chồng trước 2. Thành hôn lúc Lâm Vị Hi mười bảy, Yến vương ba mươi bốn, nam nữ chủ tuổi tác chênh lệch khá lớn, để ý người cẩn thận khi vào 3. Nữ chính kiếp trước chết mất tiêu rồi nhé, nên sau khi cưới, quan hệ luân lý gì đó cũng thể thành lập, giữa nàng và Yến Vương hoàn toàn tồn tại cái gọi là luân thường đạo lý, ta chỉ tính thân phận mới của nữ chính thôi. Thể loại Cung đình hầu tước xuyên qua thời nữ phụ ngọt văn Nhân vật chính Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn ┃ vai phụ Cao Nhiên, Cố Trình Diệu ┃ Mục lục C1 C2 C3 C4 C5 C6 C7 C8 C9 C10 C11 C12 C13 C14 C15 C16 C17 C18 C19 C20 C21 C22 C23 C24 C25 C26 C27 C28 C29 C30 C31 C32 C33 C34 C35 C36 C37 C38 C39 C40 C41 42 C43 C44 C45 C46 C47 C48 C49 C50 C51 C52 C53 C54 C55 C56 C57 C58 C59 C60 C61 C62 C63 C64 C65 C66 C67 C68 C69 C70 C71 C72 C73 C74 C75 C76 C77 C78 C79 C80 C81 C82 C83 C84 C85 C86 C87 C88 C89 C90 C91 C92 C93 C94 C95 C96 C97 C98 C99 C100 Lừa tình Well-Known Member Bài viết 189 Được thích 4,138 Chương 1 Trùng sinh Gió lạnh căm căm, vào đông trời sáng muộn, trong gian phòng hẹp, Lâm Vị Hi còn mê man nằm ở giường, hàng mày nhắn cau lại chặt, vừa nhìn liền biết trong lúc ngủ mơ cũng an ổn. Trong thôn dần dần vang lên tiếng nấu cơm, nông dân có việc gì, dù cho trời lạnh như vậy, cũng ít người bắt đầu nhóm lửa nấu cơm. Trong viện sáng sủa nhất là chính phòng cũng truyền tới tiếng động, tựa hồ là Lâm đại nương dậy, Lâm Vị Hi mơ mơ hồ hồ có suy nghĩ, nhưng tứ chi lại bất lực, giam cầm ở trong giấc mộng cách nào tránh thoát. Bên trong đại viện, thị nữ chải đôi búi tóc, sợi lụa sáng , nàng cúi đầu, tựa hồ dám đối mặt trước người này, tiếng như muỗi "Thế tử phi, mới vừa rồi tiền viện tới truyền lời, thế tử hôm nay bận bịu tới. Phu nhân nếu là thoải mái, vậy gọi thái y tới xem lại." Đối diện nữ tử kia tựa hồ ngừng hồi lâu, nửa ngày thanh mới yếu ớt vang lên "Bận bịu? Ta cũng biết, chuyện gì còn quan trọng như vậy, còn quan trọng hơn cả chính thê sắp chết bệnh là ta." "Phu nhân..." "Đừng nữa, ta muốn nghe." Nữ tử ho hai tiếng, nàng tựa hồ hết sức đè nén tiếng ho khan, chịu trước mặt người khác rơi xuống hạ phong. Đứng ở bên ngoài nha hoàn cũng hiểu được vị này luôn chú ý quy củ, nín thở cúi đầu, nhìn tới bộ dáng ốm yếu của đối phương. lát sau, tiếng ho khan rốt cục chậm chút, nữ tử kia dùng trà thấm giọng, mà là ráng chống đỡ lấy tinh thần hỏi "Là ai tới truyền lời ?" Nha hoàn mặt lộ vẻ đành lòng "Thế tử phi..." "!" Nha hoàn thở dài, "Là Vân Tuệ nương." "Vân Tuệ..." Nữ tử cười khẽ, là mỉa mai hay là tự giễu, "Lại là nàng, tranh nổi, quả nhiên vẫn là tranh nổi. Nàng hầu hạ thế tử nhiều năm, vẫn là Thẩm vương phi ban thưởng tới, loại tình cảm nhiều năm này, ta là người ngoài sao có thể so sánh được." ràng là thế tử phi, lại chính mình là người ngoài, cái này đặt ở những nhà khác nhất định bị buồn cười, thế nhưng là tại Yến vương phủ, nha hoàn lại biết thế tử phi chưa hề sai. Thế tử cùng thế tử phi thành hôn mới năm mà thôi, vậy mà ngay cả người dưng cũng bằng. Thế tử phi bệnh nặng thành dạng này, các nàng những hạ nhân giấu diếm thế tử phi tiền viện ba mời bốn mời, nhưng là kết quả lại lần so với lần làm trái tim băng giá. Nha hoàn biết, thế tử phi mặc dù ngoài miệng cứng rắn, cho phép các nàng gặp thế tử giúp, nhưng lại đối với các nàng mở con mắt nhắm con mắt, có thể thấy được thế tử phi cũng là muốn gặp thế tử. Thế nhưng, có, thế tử lần cũng chưa hề tới. Lâm Vị Hi vẫn còn nhắm mắt nằm giường gỗ đơn sơ, nhưng khóe mắt lại ngừng chảy xuống nước mắt, làm gối đầu đều bị ướt. Lâm Vị Hi biết mình đây là bị bóng đè, cho dù ở trong mộng, ký ức quá khứ cũng chịu buông tha chính mình, lại đưa nàng mang về Yến vương phủ, mang nàng về lần hôn nhân thất bại ấy. Kỳ nàng lúc đầu gọi Lâm Vị Hi, cũng phải nữ tử ở thôn này. Nàng kiếp trước nhà mẹ đẻ phi thường hiển hách, nàng vốn tên là Cao Hi, là đích trưởng tôn nữ phủ quốc công, cha đẻ là con trai trưởng duy nhất của phủ, mẹ đẻ là Thọ Khang đại trưởng công chúa. Nàng đầu thai tại loại gia đình này, xuất thân tương đương tầm thường. Bởi vì thân phận cao, Cao Hi từ cực kì hiếu thắng, về sau lấy chồng cũng hề cho nàng mặt mũi, nàng dựa vào ngoại tổ mẫu, vậy mà cùng Cố Trình Diệu con trai độc nhất của Yến vương đính hôn. Việc hôn này công bố khiến cho toàn thành phải sợ hãi, Thọ Khang đại trưởng công chúa vậy mà có thể cho Cao Hi với Yến vương con trai độc nhất, mặt mũi của đại trưởng công chúa là khó lường. về Yến vương, dõi mắt khắp thiên hạ bất kể nam nữ già trẻ, hay em bé còn bú sữa cũng được nghe về uy danh hiển hách của . Tiên đế Kiến Chiêu những năm cuối rất là náo động, Bộ quý phi ương ngạnh, thái giám khống chế triều đình, nếu phải Yến vương kịp thời vào kinh thành Cần vương, bình định lập lại trật tự, tru sát Yêm đảng, chỉ sợ phía sau kinh thành liền đại biến. Yến vương dốc hết sức bảo hoàng bình loạn, chờ sau khi tiên đế băng hà, lại nâng đỡ tân đế gần tám tuổi kế vị. Nước chư hầu Đại Chu ức hiếp tân đế tuổi , năm thứ hai ít địa phương tại biên quan ngo ngoe muốn động, Yến vương chủ chiến, mang theo quân đội ra kinh bình loạn. Lúc Cao Hi còn bệnh nặng nằm giường, tiền tuyến vừa mới truyền đến tin Yến vương đại thắng. Tin thắng trận truyền đến, cả triều đều mừng rỡ. Lại , tiểu hoàng đế tuổi , Tiền thái hậu nhu nhược, trong triều quan lại càng loạn, bây giờ cả Đại Chu, toàn bộ dựa vào mình Yến vương trông coi. Yến vương vẻn vẹn có đứa con trai là Cố Trình Diệu. Cao Hi làm vợ cả của Cố Trình Diệu, cha chồng nhiều lần lập chiến công, nàng nên cảm thấy tự hào. Đáng tiếc, vinh quang là Yến vương phủ, có bất cứ quan hệ nào với thế tử phi là nàng. Cao Hi có đôi khi cũng nghĩ, lúc nàng vừa mới gả cho Cố Trình Diệu, ràng cũng từng có thời điểm ý mật tình nồng, vì cái gì sau đó lập tức liền lạnh nhạt đây? Còn nhớ kỹ lúc mới gả, khi màn đêm buông xuống, Cố Trình Diệu đẩy khăn dâu, cố ý tránh đám người, cười với nàng "Nàng nhìn xem, ta vẫn là tìm được nàng rồi." Cao Hi hiểu ra sao, đây là ý gì? Nhưng là vợ chồng mới cưới vốn là da mặt mỏng, Cố Trình Diệu đem trầm mặc của nàng xem như thẹn thùng, cười nhạt tiếng nhắc lại nữa. Thiếu nữ nào chẳng mộng mơ, Cao Hi từ nghe công tích của Yến vương mà lớn lên. Bây giờ có thể gả cho con trai độc nhất của Yến vương, đối phương vẫn là phong thái thiên nhân, Cao Hi tâm hồn thiếu nữ lập tức bị đánh trúng, vừa thấp thỏm vừa vui sướng trở thành thê tử của Cố Trình. Sau đó tháng, hai người bọn họ ý mật tình nồng, cơ hồ là như hình với bóng, Cao Hi hạnh phúc giống như ngã vào mật bình, nàng từ gặp mẫu thân bị thiếp thất làm cho tức giận mà lớn lên. Nàng cho tới bây giờ nghĩ tới, hôn nhân của mình vậy mà có thể mỹ mãn như thế này. Có thể là nàng đoán sai ý trời, hoa tươi héo tàn, hồng nhan già . Cái gì quá hoàn hảo luôn luôn kéo dài. Vẻn vẹn đúng tháng, thái độ Cố Trình Diệu thay đổi đột ngột. Ngày đó, lạnh lùng nhìn nàng, chất vấn "Tại sao ngươi lại dối? Tại sao lại phải mạo danh thay thế?" Cái gì? Nàng khi đó ngay tại lúc may y phục cho Cố Trình Diệu, nàng quá am hiểu nữ công, bởi vì sánh bằng Cao Nhiên, cho nên càng ngày càng thích làm. Nhưng là bây giờ, nàng muốn tự tay làm cho Cố Trình Diệu bộ quần áo, đều để ý ngón tay tất cả đều là lỗ kim quấn lại. Nghe được Cố Trình Diệu , Cao Hi hiểu. Cái gì dối? Cái gì thay thế? Từ đó về sau, Cao Hi cùng Cố Trình Diệu vợ chồng tình cảm liền lạnh lẽo, là rớt xuống ngàn trượng đều đủ. Cao Hi là đích trưởng tôn nữcông phủ, còn có người thân là ngoại tổ mẫu đại trưởng công chúa nuông chiều, tính tình có thể cực mạnh, Cố Trình Diệu đến vậy đừng đến, cũng đừng trông cậy vào nàng giống như những thiếp thất kia đitranh thủ tình cảm của trượng phu. Về sau, vợ chồng bọn họ càng ngày càng lạnh nhạt, quả thực trở mặt thành thù. Đợi đến cuối cùng, Cao Hi vì buồn bực mà bị bệnh, triền miên tại giường bệnh thể dậy được nữa, Cố Trình Diệu thậm chí cũng chịu tới liếc nhìn nàng cái. Cao Hi là người cực kiêu ngạo, thế nhưng lần hôn nhân thất bại này, triệt để phá hủy kiêu ngạo của nàng. Đến lúc sắp chết Cao Hi cũng vẫn cam lòng, nàng làm tốt chỗ nào? Vì sao Cố Trình Diệu lại thích nàng? Cho dù thích, sao ngay cả thể diện sau cùng của thê tử cũng cho nàng chứ? Có lẽ là bởi vì oán hận chưa hết, hồn phách của nàng bị đầu trâu mặt ngựa câu , hồn phách nàng trôi nổi, vậy mà lại lần nữa trở lại nhân gian. Lần này, Cao Hi rốt cuộc biết, Cố Trình Diệu vì sao lại hỏi nàng hai câu nói kia, và mình vì sao lại đột nhiên thất sủng. Cao Hi tại mảnh trắng xoá xem được quyển sách. Nàng nghi hoặc hiểu, thử thăm dò mở ra, sau đó liền bị nội dung bên trong làm cho kinh ngạc đến toàn thân cứng ngắc, run rẩy thôi. Trong sách có về cuộc đời của Cao Hi, đáng tiếc, nhân vật chính lại phải nàng, mà là thứ muội của Cao Hi, là cái đinh trong mắt của nàng từ , Cao Nhiên. Trong sách Cao Nhiên là xuyên qua, Cao Hi hiểu cái gì là xuyên qua, nhưng cái này trong sách bất quá cũng trọng yếu, chân chính làm Cao Hi để ý, là câuchuyện phía sau. Như trong sách miêu tả, Cao Nhiên sau khi xuyên qua trở thành thứ nữ của quốc công phủ, thứ nữ được sủng ái. Năm gần sáu tuổi, vừa mới bị trận bệnh nặng, kém chút chết rồi. Có lẽ là chết mới có thể bị Cao Nhiên thay vào đó. Cao Nhiên mượn xác hoàn hồn, vỏ bọc là tiểu nương sáu tuổi, nhưng linh hồn lại là người hai mươi sáu tuổi trưởng thành, nàng nhờ tri thức đại cùng từng trải trưởng thành, giả vờ ngốc nghếch, giả heo ăn thịt hổ. những giúp đỡ mẹ đẻ Hàn thị trở thành sủng thiếp của thế tử quốc công phủ, thậm chí còn dạy bảo tốt đệ đệ ruộtcủa mình, ngày sau do là con vợ lẽ được lập làm thế tử quốc công phủ. Mà chính Cao Nhiên lúc mười ba tuổi tại Phật tự cứu được người bịt mặt, nàng muốn bại lộ thân phận, nhưng đối phương uy hiếp nàng, chịu thả nàng . Cao Nhiên có cách, liền từ thân gỡ xuống khối ngọc bội, để có năng lực liền tự mình tìm. Cao Hi nhìn đến đây liền cười to, cười đến rơi lệ. Trách được, khi còn bé nàngluôn luôn bị trưởng bối chỉ trích hiểu chuyện tri kỷ bằng Cao Nhiên, vô luận học cái gì cũng bằng Cao Nhiên. Cao Hi vốn cho là Cao Nhiên có lẽ là trời sinh thông minh. Bây giờ nghĩ lại, Cao Nhiên căn bản phải tiểu hài tử, tuổi của nàng thậm chí so ra có thể vượt cả mẫu thân Cao Hi, lão tinh sống nhờ tại thể xác tiểu hài tử, khó trách làm việc chu toàn. Trách được đêm động phòng hoa chúc ngày đó Cố Trình Diệu với Cao Hi "Nàng xem, ta tìm được nàng rồi". Trách được về sau Cố Trình Diệu nàng dối. ra là thế, ra là thế! Cao Hi tức giận đến khóe mắt đỏ lên, mẫu thân nàng Vệ thị là đích nữ của Thọ Khang đại trưởng công chúa, đại trưởng công chúa chỉ có hài tử, có thể nghĩ tính cách nuông chiều đến hư. Cho nên Vệ thị xưa nay là quý nữ tự cao tự đại, thần thái lãnh đạm, chịu dỗ dành trượng phu, cũng chịu ôn nhu cẩn thận. Từ Cao Hi liền nhìn tận mắt mẫu thân mình chiếc đèn, từ chạng vạng tối đợi đến bình minh, cũng chờ thấy trượng phu đến. Mà thời điểm này, phụ thân Cao Hi quốc công thế tử hơn phân nửa ở tại viện của Hàn thị. Cao Hi đau lòng mẫu thân, cũng tức giận tiểu thiếp ở Tây viện kia quyến rũ. Nhưng nàng là đích tiểu thư, có khả năng tự hạ thân phận để gây khó dễ với thiếp thất, cho nên nàng liều mạng đọc sách học tập, muốn hạ thấp nữ nhi Cao Nhiên của tiểu thiếp kia . Nhưng mà kỳ quái là, vô luận Cao Hi bí mật phí bao nhiêu thời gian, làm việc luôn luôn thoả đáng chu toàn bằng Cao Nhiên. Cao Nhiên gảy điệu hát mới lạ, làm cho phu tử dạy đàn đều thất kinh, nàng phát minh cờ ca rô, cờ cá ngựa, dẫn tới huynh đệ tỷ muội trong tộc đều tranh nhau kết giao. Có khi, Cao Nhiên còn thốt ra vàicâu thơ cực kỳ tinh diệu, nhưng lúc hỏi lại, Cao Nhiên liền cười nhạt tiếng, mình chỉ nghĩ ra câu này, còn lại quên. Dạng thơ uyên bác bậc này, ai tin tưởng Cao Nhiên là quên , chỉ cảm thấy nàng là giấu tài, vì thế đám người trong phủ càng thêm coi trọng nàng. Cao Hi muốn đè xuống thứ muội dạng này, áp lực thể bảo là lớn. Cũng may thân phận Cao Hi còn đó, Thọ Khang đại trưởng công chúa ủng hộ, Cao Hi cùng Cố Trình Diệu của Yến vương phủ đính hôn, Cao Hi từng thầm nghĩ ở trong lòng, cuối cùng nàng cũng thắng Cao Nhiên ván, dõi mắt cả kinh thành, có người nào có thân phận cao hơn Cố Trình Diệu. Cho dù Cao Nhiên có nhảy nhót thế nào nữa, nhà chồng tương lai tất nhiên cũng thấp hơn chính mình. Đáng tiếc thế chính là buồn cười như vậy, Cao Nhiên từng cứu được người nam tử tại Phật tự. vừa đúng lúc, người này lại là Cố Trình Diệu. Khi đó Cao Nhiên vì thoát thân, từng lấy ngọc bội người đưa . Khối ngọc bội kia là hình song ngư, vốn là đôi, đây là vật đặt từ quan ngoại mang về cho Cao Hi. Cao Hi cảm thấy điêu khắc coi như tinh xảo, liền tiện tay đưa nửa cái cho Cao Nhiên. Cái kia vốn chính là ngọc bội của Cao Hi, nhưng Cao Nhiên sợ gặp phải phiền phức, cho nên liền lấy đồ của Cao Hi đưa ra. Trong lòng của Cao Nhiên thầm tính toán là, ngày sau nếu có người đến tận nhà tìm, bị người ta bắt chẹt chính là Cao Hi. Cố Trình Diệu trong đêm trăng đó, đối với nữ tử thần bí cứu mình vừa gặp cảm mến, mặc dù thấy mặt, nhưng quyết ý phải nàng cưới. Trời xui đất khiến, Cố Trình Diệu dùng nửa khối ngọc bội này tìm được Cao Hi, cũng đính hôn cùng Cao Hi. Lòng tràn đầy coi Cao Hi là ân nhân cứu mạng, nên tháng đầu tiên sau khi cưới hai người trong mật thêm dầu. Nhưng sang tháng thứ hai, Cao Hi về nhà mẹ đẻ Cố Trình Diệu bồi nàng cùng nhau trở về, cũng tại quốc công phủ gặp được Cao Nhiên muội muội của vợ mình. Trong tình huống Cao Hi hoàn toàn biết gì hết trở thành người cướp ơn nghĩa, người dối và lại bị vứt bỏ. Đích tỷ độc ác lừa gạt tình cảm, mạo danh ân công bị vạch trần, sau đó hôn nhân bất hạnh, tính cách Cao Hi lại cương liệt, Cố Trình Diệu càng để ý tới nàng, nàng càng phải chứng minh cho tất cả mọi người nhìn. Cao Hi tự thân quản lý Yến vương phủ, quyết đoán chỉnh đốn và cải cách Yến vương phủ từ điền sản ruộng đất cùng cửa hàng. Đối nội lại chèn ép người bên cạnh Cố Trình Diệu là nha đầu cậnthân là Vân Tuệ hầu hạ Cố Trình Diệu mười năm. Cao Hi lòng tràn đầy mong đợi nghĩ là chỉ cần mình làm được đủ ưu tú, Cố Trình Diệu liền có thể thấy được nàng tốt, hồi tâm chuyển ý. Nhưng nàng cố tình đày ải bản thân, đày ải mình cho đến khi mất mạng, , cũng thể chờ đến khi Cố Trình Diệu hồi tâm chuyển ý. Nếu chuyện cũ chỉ tới đây, Cao Hi ngoại trừ thở dài câu mình có phúc vận, cùng Cố Trình Diệu duyên phận đủ, liền cũng được. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, cái chết của nàng cũng chỉ mới được nửa quyển sách, cao trào chân chính mới vừa vặn đến. Sau khi Cao Hi chết, quốc công phủ cũng cảm thấy Cao Hi xứng với vị trí đó. quốc công phủ cảm thấy áy náy đối với Cố Trình Diệu, liền đề nghị để Cao Nhiên gả qua làm vợ kế, Cố Trình Diệu đương nhiên đồng ý, thế là Cao Hi chết bao lâu, Cao Nhiên liền làm tục huyền gả . Cao Nhiên gả vào Yến vương phủ, nàng ôn nhu cẩn thận, khắp nơi thuận theo Cố Trình Diệu, Cố Trình Diệu cũng được lại người mười phần trân trọng, hai người ý hợp tâm đầu hiểu nhau. Cố Trình Diệu sau đó đối với Cao Nhiên động chân tình, thậm chí còn vì nàng giải tán thiếp thất, độc sủng mình nàng. Sau đó, rất nhiều năm sau, Cố Trình Diệu tiếp nhận nối nghiệp Yến vương, trở thành trụ cột vững vàng mới trong triều. Nhưng dù là vậy, cũng nạp thiếp. Cả quyển sách sau đó đều là cuộc sống ngọt ngào hằng ngày của Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên, trong câu chữ đều Cố Trình Diệu sủng ái Cao Nhiên đến bậc nào, Cao Nhiên thông minh tài giỏi đến bậc nào, nàng là thê tử dịu dàng tri kỷ, cũng là thế tử phi người người kính trọng trong Yến vương phủ. Người ủng hộ Cao Nhiên trong kinh thành, kiểu gì cũng kéo Cao Hi ra, dùng thất bại từ đầu đến đuôi của Cao Hi để làm nổi bật Cao Nhiên thâm tình, cuối cùng còn phải tổng kết câu "Quả nhiên cưới vợ thể chỉ trông coi gia thế, nhân phẩm cùng tính tình mới là quan trọng nhất, đại tiểu thư của quốc công phủ cùng thế tử phi của Yến vương là ví dụ tốt nhất." Nhìn xem, Cao Hi là chính thất nguyên phối, thậm chí ngay cả chức vị thế tử phi này cũng có tư cách làm. Cao Hi xem đến đây, cũng tiếp tục muốn xem tiếp, nàng khép sách lại, để mặc nước mắt tràn đầy gò má. Phật nhân gian có bảy khổ, sinh lão bệnh tử, oán chồng chất, biệt ly, cầu được. Cố Trình Diệu là Cao Hi cầu được, nàng từ phải là người phụ thân cùng trưởng bối trong nhà thích. Gả cho người mình thích, nàng gặp để ý tới chính mình, đành phải dùng cường ngạnh và quan tâm che giấu, sau đó hao hết khí lực hấp dẫn trở về. Đến khi nàng hao hết chính mình, buồn bực mà chết, cũng đợi được trượng phu quay đầu. Kỳ thời điểm Cao Hi chết liền biết, Cố Trình Diệu thời thanh xuân, gia thế lại xuất chúng, ngày sau tất nhiên còn cưới thêm. Với quyền thế của Yến vương nữ tử quý tộc gia thế kém nàng ở kinh thành này đều tranh giành mà gả cho Cố Trình Diệu làm kế thất. Nhưng người đó, nhất định thể là Cao Nhiên. Cao Hi lật qua loa những trang sau của quyển sách, nàng mới biết được, ra Cố Trình Diệu cũng trằn trọc mong mà được, cũng hạ mình lấy lòng nữ tử, thậm chí thâm tình như , có thể vì nữ tử thủ thân như ngọc, lại chạm vào những nữ nhân khác. Cao Hi tại trong sách nhìn thấy cái từ, cặn bã nam. Cho dù Cao Hi chưa từng nghe qua, dựa vào mặt chữ cũng có thể đoán được ý cái từ này. Cố Trình Diệu là cặn bã nam sao? Tựa hồ cũng thể như thế, cũng tình sâu hơn biển, khát nước ba ngày chỉ uống mỗi bầu, nhưng phần thâm tình này, từ đầu đến cuối lại hề dành cho Cao Hi. Tinh thần Cao Hi đau vụn vỡ, trước mắt lại bắt đầu dần dần mơ hồ, trước khi đánh mất ý thức, Cao Hi nhìn thấy nương gầy, xinh xắn nhìn nàng cười e lệ "Ân nhân tỷ tỷ, muội phải tìm cha muội rồi. Sáu năm trước tỷ cứu muội, muội thể báo đáp, đành phải làm phiền tỷ sống sót thay muội.” Cao Hi mơ mơ màng màng biết ngủ bao lâu, tỉnh lại, nàng nhìn thấy màn hơi cũ, tủ gỗ u ám, cùng đôi bàn tay tinh tế trắng nõn. Bên ngoài tựa hồ rất ồn ào, rất nhiều người ồn ào, Cao Hi mơ hồ nghe được "Đền nợ nước" "Yến vương thỉnh chỉ" "Phong hầu" các loại thanh. Cao Hi chống đỡ thân thể hư nhược đến trước gương trang điểm, dài lâu mà nhìn chăm chú lên khuôn mặt trong gương. Đúng vậy, đích trưởng tôn nữ của quốc công phủ, thế tử phi của Yến vương phủ Cao Hi chết. Từ hôm nay trở , nàng là Lâm Vị Hi. Tác giả có lời muốn Mở văn mới a, lại hoàn toàn là loại hình nữ chính mới, hoàn toàn mới nam nữ chủ CP, cầu ủng hộ a ~~ KY_BIBG Well-Known Member Bài viết 314 Được thích 390 Hóng hóng à . Giới thiệu thấy hay rồi . Lịch truyện đăng có thường xuyên ạ Lừa tình Well-Known Member Bài viết 189 Được thích 4,138 tại là có thường xuyên ạ. 1 tuần tầm 2 chương ạ KY_BIBG Well-Known Member Bài viết 314 Được thích 390 ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Page 1 of 96 1 ← 2 3 4 5 6 → 96 Next >
Sau khi Cố Huy Ngạn nói xong, bầu không khí trong phòng rõ ràng trầm lại. Đại trưởng công chúa Thọ Khang là ngoại tổ mẫu của thế tử phi tiền nhiệm Cao Hi, anh quốc công phủ đối với nữ nhi nhà mình bất kể đích thứ, đều đối xử như nhau, nhưng Thọ Khang đại trưởng công chúa thì chưa hẳn. Vệ thị là đích nữ công chúa. Năm đó gả cho thế tử phủ anh quốc công cũng nổi tiếng là mạnh mẽ liên hợp, môn đăng hộ đối. Chỉ là sau khi lấy chồng Vệ thị cùng thế tử phủ anh quốc công sống chung cũng không tốt, Vệ thị có sự cao ngạo mạnh mẽ của con gái công chúa, mà thế tử phủ anh quốc công lại đặc biệt thích mỹ nhân mảnh mai yếu đuối. Việc hôn sự này bên ngoài thì phú quý, nhưng bên trong thì Vệ thị trôi qua lại không tốt. Chờ sau khi Hàn thị phục sủng, trở thành người trên đầu quả tim của thế tử phủ anh quốc công, thì quan hệ vợ chồng giữa Vệ thị và thế tử phủ anh quốc công lại càng căng thẳng. Vệ thị từ nhỏ tâm cao khí ngạo, sao có thể chịu đựng mình bị một thiếp thất có xuất thân thấp hèn vượt lên trên đầu. Tháng giêng năm Kiến Chiêu thứ chín, vừa qua năm mới xong thì Hàn thị lại đi gây sự. Nhiều năm oán hận chất chứa của Vệ thị bị khơi lên, lập tức trở mặt nổi giận, phạt Hàn thị phải quỳ ở từ đường. Sau này, Lâm Vị Hi nghĩ đến việc này luôn cảm thấy trùng hợp đáng sợ. Khi đó Hàn thị khôngdám làm trái mệnh lệnh của chủ mẫu, ủy khuất đi quỳ ở từ đường lạnh buốt. Tháng giêng năm đó thời tiết lạnh vô cùng, Hàn thị quỳ không bao lâu, thì bị sảy thai. Chờ khi thế tử anh quốc công nghe được tin tức vội vàng trở về, thì nhìn thấy ái thiếp của chính mình mặt vàng như giấy, dưới bụng khôngngừng chảy máu. Hàn thị vậy mà mang thai, bị quỳ ở dưới sàn nhà lạnh buốt, lập tức bị sảy thai. Con nối dòng trong gia tộc vô cùng quan trọng, thế tử giận dữ, phu nhân anh quốc công sau khi nghe được cũng tức giận Vệ thị ngang ngược ghen tị, không để ý thể thống. Vệ thị cùng trượng phu và mẹ chồng đại náo một trận. Thế tử tức giận, nói nhiều lời nặng nề. Vệ thị nhiều năm sầu não uất ức, cuộc sống hàng ngày đã sớm không còn quy luật, vậy mà lại không biết mình đã có thai, tức giận công tâm, lại ngay trong lúc hai người xung đột thì sảy thai. Nữ tử mang thai vốn đã yếu ớt, sinh non càng là tổn thương cực lớn, Vệ thị bởi vậy mà bệnh không dậy nổi, không được mấy tháng, liền sớm qua đời. Năm đó con gái duy nhất của Vệ thị là Cao Hi mới mười tuổi, mà Vệ thị sảy mất đứa bé kia là nam hài. Vệ thị chờ đợi nhiều năm, cuối cùng vậy mà gặp phải một kết cục như vậy. Nực cười là, Hàn thị bị phạt quỳ từ đường, thai nhi không giữ được, lại sau chín tháng bình an sinh hạ một đứa con trai. Đây chính là đệ đệ ruột của Cao Nhiên. Nếu như Lâm Vị Hi nhìn thấy trong quyển sách kia không sai, về sau cái nam hài mạng lớn này sẽ còn từ con vợ kế mà trở thành người thừa kế phủ anh quốc công. Dù sao đích mẫu đã chết, huyết mạch duy nhất con vợ cả chỉ có một nữ tử là Cao Hi, mà thế tử anh quốc công lại đặc biệt thiên vị Hàn thị cùng con cái. Dưới tình huống không có con trai của vợ cả, lập thứ trưởng tử làm người thừa kế, vô cùng hợp tình hợp lý. Nữ nhi duy nhất bị thiếp thất làm cho tức giận mà chết. Sau khi Thọ Khang đại trưởng công chúa biết khẳng định sẽ không tha cho, thế nhưng trong chuyện này Vệ thị cũng có lỗi. Tại nơi mà xã hội đề cao nữ tắc, Vệ thị phạt thiếp thất làm cho đối phương bị dọa sẩy, sau đó lại còn cùng mẹ chồng và trượng phu tranh cãi, cuối cùng lại làm cho chính mình tức giận mà sinh non. Thọ Khang là mẫu thân của Vệ thị đương nhiên tức giận đến muốn chết. Nhưng đặt ở bên ngoài, người khác sẽ chỉ nói Vệ thị tự làm tự chịu. Thọ Khang đại trưởng công chúa không có cách nào lấy lại công bằng cho nữ nhi của mình, mà phủ anh quốc công cũng không phải tiểu hộ mặc người chém giết. Thọ Khang đại trưởng công chúa chỉ có thể nhịn xuống cơn giận này, mang ngoại tôn nữ Cao Hi về phủ của mình, tỉ mỉ giáo dưỡng. Nhưng ai có thể nghĩ tới, bi kịch của ngoại tổ mẫu cùng mẫu thân lại một lần nữa xảy ra với Cao Hi. Cao Hi cái gì đều cố gắng đứng đầu. Vậy mà hết lần này tới lần khác sau khi lấy chồng thì cuộc sống gia đình lại không trôi chảy. Thậm chí nàng so ra còn không bằng mẫu thân mình là Vệ thị, mới sống được một năm, cũng buồn bực sầu não mà chết. Thọ Khang đại trưởng công chúa bị đả kích lớn, nhưng đối phương là thế tử phủ Yến vương, phụ thân của Cố Trình Diệu quyền khuynh thiên hạ, bà có thể nói được gì? Chuyện để cho Thọ Khang đại trưởng công chúa không thể chịu nổi là chuyện sau đó, Cao Hi mới chết được một tháng thì phủ anh quốc công liền bàn bạc để Cao Nhiên gả đi làm vợ kế. Cao Nhiên là ai? Là nữ nhi của Hàn thị. Mẹ con tiện nhân Hàn thị này hại chết nữ nhi của Thọ Khang không nói, bây giờ còn muốn thay thế ngoại tôn nữ của bà lập gia đình? Thọ Khang đại trưởng công chúa lúc này cùng phủ anh quốc công trở mặt, quan hệ thân quen nhiều năm với phủ Yến vương cũng phai nhạt đi. Thọ Khang đại trưởng công chúa không thích Cao Nhiên cùng đệ đệ nàng ta là việc mà cả kinh thành đều biết. Cố Trình Diệu cuối cùng cũng cưới được ánh trăng sáng trong lòng, người trên đầu quả tim. Bây giờ nốt ruồi chu sa trong lòng của mình lại bị Thọ Khang đại trưởng công chúa nhằm vào, Cố Trình Diệu cũng không cao hứng. hắn ta vừa ra đời chính là thế tử, gia thế ưu việt, nhiều năm qua chỉ có người khác chiều theo hắn, đã lúc nào phải nhìn qua sắc mặt của người khác? NếuThọ Khang đại trưởng công chúa bày ra thái độ, Cố Trình Diệu cũng không cần nghĩ đến quá khứ đã trôi qua mà đi nịnh bợ. Phủ Thọ Khang công chúa cũng chỉ là một cái cái thùng rỗng, không người kế tục. Bây giờ ai cũng có thể nhìn ra nhà bọn họ đang đi xuống dốc, tuy nhiên bởi vì Thọ Khang bối phận cao, dùng thân phận đại trưởng công chúa để chống đỡ bên ngoài thôi. Nếu thật sự cùng phủ Yến vương đối đầu, Cố Trình Diệu sao phải sợ bà ta? Cho nên sau khi Cao Nhiên vào cửa, phủ Yến vương cùng phủ Thọ Khang công chúa không thể tránh khỏi trở nên lạnh nhạt với nhau, Cao Nhiên vui khi thấy việc lớn đã thành, còn Cố Trình Diệu cũng không cảm thấy áy náy gì. Bây giờ đột nhiên Cố Huy Ngạn hỏi tới, Cố Trình Diệu chỉ dừng lại một chút, liền nói "Thọ Khang đại trưởng công chúa hình như đối với thế tử phi có gì hiểu lầm, nhi tử đã muốn cùng đại trưởng công chúa giải thích, nhưng người trong phủ công chúa lại lạnh nhạt với thế tử phi. đãlàm phu thê chính là một thể, bọn họ bất kính đối với thế tử phi chính là bất kính với nhi tử. đã như vậy, Nhi tử cũng không cần thiết phải đi lại nữa." Lâm Vị Hi nghe xong câu nói này thì biết, Cố Huy Ngạn sẽ tức giận. Biểu hiện trên mặt Cố Huy Ngạn bình thường giống như mọi ngày, giọng nói của hắn thậm chí vẫn đều đều không khác chút nào "Ngươi cũng biết vợ chồng là một thể, vậy Cao Hi ngoại tôn nữ của Thọ Khang đại trưởng công chúa, thì khôngphải là thê tử của ngươi rồi?" Cố Trình Diệu hướng về Cao Nhiên, Cao Nhiên lúc đầu cảm thấy rất vui mừng. một lão bà bà khôngđược trượng phu yêu thích, không thích nàng ta. Nàng ta cũng khinh thường bước vào cửa lớn phủ công chúa. Đến nhi tử cũng không sinh được, chỉ biết ỷ vào thân phận công chúa mà chèn ép người khác, Cao Nhiên cảm thấy Thọ Khang thật đáng đời. Mà Vệ thị cùng Cao Hi chính là báo ứng. Cố Trình Diệu bởi vì người phủ công chúa mặt lạnh với nàng ta liền đoạn tuyệt quan hệ cùng phủ công chúa. Cao Nhiên cảm thấy rất hưởng thụ, đây mới chính là khí phách của nam chính nha. Nhưng bây giờ Cố Huy Ngạn buông lời như vậy. Cao Nhiên chợt ngẩn người, nhất thời không biết đây là thế nào, Yến vương hẳn là bất mãn vì Cố Trình Diệu? Làm gì đến mức này đâu? Cố Trình Diệu không giống Cao Nhiên, hắn ta hiểu rõ về phụ thân của mình, nghe xong giọng điệu của Cố Huy Ngạn, hắn ta biết phụ thân đang tức giận. Cố Huy Ngạn càng tức giận càng ung dung thản nhiên. Tình huống hiện tại tất nhiên là đang rất giận rồi. Cố Trình Diệu không dám ngồi nữa, lập tức đứng lên, cúi đầu nói "Nhi tử cũng không phải là có ý này... Nhưng Thọ Khang đại trưởng công chúa quá mức ngang ngạnh, thế tử phi đã là chính thê của nhi tử. Trường bất từ tử hà hiếu? Bà ta không tôn trọng thế tử phi, nhi tử nếu vẫn như trước đây nghe theo bà ta, làm vậy chẳng phải là hạ thấp mặt mũi của phủ Yến vương ta?" Trường bất từ tử hà hiếu Trưởng bối không hiền tại sao con cháu lại phải hiếu thuận Cao Nhiên cũng lập tức đứng lên, cực nhanh liếc nhìn Lâm Vị Hi một chút, mím môi cúi đầu "Là con dâu không đúng, không liên quan đến thế tử, mời phụ thân không cần giận chó đánh mèo lên thế tử." Lâm Vị Hi đương nhiên hiểu cái nhìn kia của Cao Nhiên là có ý gì. Đây là việc nhà của phủ Yến vương, dù cho thế nào đi nữa cũng không tới một người ngoài như Lâm Vị Hi nghe chuyện. Nếu như bình thường, Lâm Vị Hi đã sớm kiếm cớ rời đi, nhưng hết lần này tới lần khác đứng trước mặt nàng lại là Cố Trình Diệu. Giáo dưỡng nhiều năn của Lâm Vị Hi nói cho nàng muốn tôn trọng chủ nhà, lẽ ra phải lễ phép tránh đi, thế nhưng... Nàng rất muốn nhìn Cố Trình Diệu bị mắng. Lâm Vị Hi cuối cùng thuận theo tâm ý của mình, vẫn như cũ thản nhiên ngồi xuống, cố gắng giảm đi sự tồn tại của chính mình, vẻ mặt đàng hoàng thản nhiên nhưng trong lòng thì mừng thầm không thôi tiếp tục lắng nghe. Cố Huy Ngạn nghe được lời Cố Trình Diệu nói, lửa giận trong lòng càng lớn. trên mặt hắn không thấy vui buồn, chỉ có từ trong lời nói mới có thể cảm nhận được áp lực nặng nề "Nếu thật sự Đại trưởng công chúa không để ý tới mặt mũi của phủ Yến vương, bà sẽ không để các ngươi vào cửa." Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên đều cúi đầu, cố gắng thở nhẹ nhàng. Cố Huy Ngạn bình tĩnh một chút, lúc ổn định lại mở miệng thành một Yến vương bình thản như không "Chưa thủ đủ tang vợ đã tục cưới, cái này chính là bản thân ngươi không đúng, Thọ Khang đại trưởng công chúa cũng chỉ là có thái độ lãnh đạm. Bà cho người đóng cửa phủ để các ngươi đứng ngoài cũng không có gì quá đáng. Ban đầu là ngươi tự mình viết thư cầu hôn ngoại tôn nữ của đại trưởng công chúa, đối phương lại là huyết mạch duy nhất của đại trưởng công chúa. Mới được một năm đã bệnh chết không rõ ràng trong vương phủ, Thọ Khang công chúa đối với ngươi có thái độ, ngươi còn dám có ý kiến?" "Phụ thân." Cố Trình Diệu nhịn không được ngẩng đầu, "Lúc trước người con muốn tìm cũng không phải là nàng, là nàng cùng đại trưởng công chúa..." Tiếng nói của Cố Trình Diệu dần biến mất trước ánh mắt của Cố Huy Ngạn, hắn ta phải ngoan ngoãn cúi đầu, Cố Huy Ngạn mới cười khẽ một tiếng, đem chén trà đặt phịch một tiếng để lên bàn "Lúc trước người viết thư có phải ngươi hay không? Người đính hôn và trao đổi thiếp canh có phải ngươi hay không?" Sắc mặt Cố Trình Diệu uất ức, hắn ta hết nhịn lại nhẫn, vẫn là miễn cưỡng nói “ Vâng." "Như vậy là đủ, sẽ không ai nghe lý do của ngươi. Ngươi đã lớn như vậy, làm sai chuyện là làm sai, không nghĩ chịu trách nhiệm, lại còn viện cớ cho mình?" Lâm Vị Hi nghe đến đó hốc mắt cay cay, nàng cố gắng mở to mắt, đem nước mắt nuốt trở về. Thời gian dài như vậy, cả trong quyển sách kia, cả phủ anh quốc công, thậm chí đến nha hoàn nô bộc trong phủ Yến vương đều nói là nàng tự làm tự chịu, là nàng đáng đời. Trong nhiều người như vậy, mà chỉ có Yến vương thay nàng giải oan, không chút lưu tình chỉ trích Cố Trình Diệu. Yến vương là phụ thân của Cố Trình Diệu, hoàn toàn là nhà chồng người ta mà. Ban đầu là Lâm Vị Hi mơ hồ thay thế ân cứu mạng của Cao Nhiên, nhưng cái này trách ai? Là Cố Trình Diệu nhận nhầm người, là Cao Nhiên ở sau lưng giở trò. Dựa vào cái gì để nàng phải chịu những sai lầm của người khác? Cho dù cuối cùng phát hiện là trời xui đất khiến lấy nhầm người, nhưng Cố Trình Diệu dù sao cũng đã cưới nàng, vì cái gì Cố Trình Diệu không nghĩ đến trách nhiệm của một người trượng phu đây? Cố Trình Diệu bị trách mắng đến không còn mặt mũi, Cao Nhiên muốn nói gì, nhưng khi chạm đến ánh mắt của Cố Huy Ngạn, bị dọa đến cổ họng lấp kín, lập tức im lặng. Hiếm khi Cố Huy Ngạn nổi giận, cả trong ngoài sảnh đường đều câm như hến, thậm chí cả lão vương gia cũng không dám nói chuyện lúc này. Cả sảnh đường đều yên tĩnh, đột nhiên vang lên mấy tiếng ho khan. Người phát ra tiếng hình như cố gắng ngăn tiếng ho lại, làm sao càng ngăn lại càng ho đến lợi hại. Lâm Vị Hi che miệng lại, cau mày, khó khăn nói với Cố Huy Ngạn "thật có lỗi, ta cũng không muốn quấy rầy ngài cùng thế tử. Chỉ là... Khụ khụ..." Lâm Vị Hi ho khan đến nỗi gương mặt đỏ lên, hai mắt rưng rưng, lại vừa vặn che giấu nàng vừa rồi đãxúc động. Cố Huy Ngạn lúc đầu đang tức giận, trông thấy Lâm Vị Hi ho đến đáng thương như thế, lại thở dài, nói "Tại sao lại ho rồi? Hôm nay không uống thuốc sao?" Lâm Vị Hi nói không ra lời, Uyển Nguyệt tới trước một bước, cẩn thận trả lời "Nô tỳ đã hầu hạ cô nương uống, nhưng mấy ngày nay khí hậu hanh khô, dùng thuốc mà vẫn chưa đỡ." "Ngày mai gọi thái y từ trong cung đến, đổi cho ngươi một phương thuốc khác đi." Lâm Vị Hi khó khăn nói lời cảm tạ với Cố Huy Ngạn. Cố Trình Diệu trơ mắt nhìn xem một đám người xúm bên cạnh Lâm Vị Hi. Thế tử như hắn ta ngược lại giống như là bị người quên lãng. Tuy nhiên cũng may cứ như vậy, chuyện vừa rồi cũng dịu đi, hạ nhân hầu hạ Cố Trình Diệu nhẹ nhàng thở ra. Lâm Vị Hi vừa nghĩ tới chính mình lại giải vây cho Cố Trình Diệu, nàng tức giận không thôi, cổ họng ngứa càng phát ra tiếng ho không ngăn lại được. Khó khăn chờ Lâm Vị Hi ngừng ho khan, người trong hành lang đều nhẹ nhàng thở ra. Cố Huy Ngạn vẫn cau mày nhìn Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi một bên cẩn thận hít thở, một bên xem xét Cố Huy Ngạn một chút "Yến vương điện hạ, ngài còn tức giận phải không?" Cố Huy Ngạn bất đắc dĩ nhìn Lâm Vị Hi một chút, mặt mày không động, nhẹ nhàng nói với Cố Trình Diệu "Lần sau không thể viện cớ này nữa." Cao Nhiên nghe vậy thì mừng lắm, Cố Trình Diệu sắc mặt căng thẳng, hắn ta nhìn Lâm Vị Hi một chút, cúi đầu hành lễ với Cố Huy Ngạn. Trong lúc nhất thời đám người ánh mắt tràn đầy cảm kích nhìn về phía Lâm Vị Hi, mà Lâm Vị Hi cứng đờ, có khổ khó nói. Kỳ thật, nàng không có ý này...
"Hôm nay vương gia trở về, phía tiền viện đã kiểm tra sắp xếp chưa?""Thế tử phi yên tâm, lão nô tự mình đã đi xem ba bốn lần rồi, cái nô tài chỗ nào cũng đều cẩn thận làm việc, không dám lơ là."Cao Nhiên thở phào nhẹ nhõm "Thế thì tốt, đây là lần đầu tiên Yến vương hồi phủ, một lúc nữa ta còn muốn ra phía trước để đón cha chồng, bất kể như thế nào đi nữa cũng không được phạm sai lầm."Đào ma ma vâng một tiếng, nói "Thế tử phi yên tâm, từ ngày ngài vào cửa đến nay có việc nào là không làm cẩn thận chu đáo đâu. Mà ngài lại đối xử rộng rãi với mọi người, thương cảm lão bộc, miễn đi việc khổ cực cho bọn hắn. Lại còn theo tháng phát ngân lượng, gọi là cái gì nhỉ... À đúng rồi, lương hưu. hiện tại trong vương phủ từ trên xuống dưới có ai là không gọi ngài là bồ tát, trên đời này khôngcòn có người thập toàn thập mỹ như ngài nữa đâu. Yến vương mặc dù quyền cao chức trọng, nhưng rất minh bạch công bằng. Ngài đem vương phủ quản lý tốt như vậy, điện hạ gặp ngài, chỉ có vui mừng thôi."Cao Nhiên nghe được lời này thì không phản bác, mà đối với nhũ mẫu hơi cáu giận "Đào ma ma ngươi nói cái gì đó, ta nào có thập toàn thập mỹ như thế. Đừng nói như vậy, để cho người ta nghe được sẽchê cười.""Sao lại chê cười chứ! Lão nô mặc dù là nhũ mẫu của người, nhưng những lời này thật sự không phải là lão nô khoe khoang. Lúc thế tử phi còn là tiểu thư thì đã người gặp người khen. Học đàn có thể khảy ra giai điệu tươi mới vui vẻ, học cờ có thể nghĩ ra loại cờ mới là cờ ca rô. Khi đi theo lão phu nhân lễ Phật, ngài cũng có thể vô sự tự thông, thuận miệng nói ra sự huyền diệu của Phật lý. Lúc ngài mới mười tuổi còn giảng giải điển tích cho tiểu thiếu gia, cái gì Trầm Hương cứu mẹ *, Ông lão đánh cá và con cá vàng, ngài khi đó mới được bao nhiêu tuổi, vậy mà đã có thể nghĩ ra điển tích như vậy. Tiên nữ trên trời chuyển thế cũng sẽ không hoàn mỹ hơn ngài đâu. Thế tử phi, không phải lão nô là người duy nhất nóinhư vậy, nha hoàn ma ma ở quốc công phủ đều bí mật nói ngài là Cửu Thiên huyền nữ chuyển thế đấy. Tiếc rằng xuất thân của ngài hơi kém một chút, nếu không, làm sao đến mức ủy khuất làm kế thất!" Cười ỉa với bà ma ma nàyTuy ngoài miệng Cao Nhiên khiêm tốn, nhưng lúc Đào ma ma nói nàng ta cũng không ngăn cản, chỉ là mỉm cười lắng nghe, đến khi nghe được xuất thân với kế thất, thì nụ cười của Cao Nhiên đột nhiên cứng ngắc lại một chút, nhưng sau đó thì lập tức lại thoải mái. Xuất thân thấp hèn thì thế nào, là thứ nữ thìthế nào, đích thứ xưa nay không phải là điều kiện tiên quyết đánh giá một nữ tử, chỉ cần nàng gả cao, là đích hay thứ thì có làm sao?Hơn nữa, cho dù là đích nữ cũng chưa chắc có thể sống tốt, xuất thân cao quý nhưng không được phu quân yêu thích mình, cũng sẽ tự đi tìm đường chết mà Nhiên không muốn nghĩ tới một người khác vào ngày quan trọng như thế này, sẽ tạo thành điềm xấu. Sắc mặt Cao Nhiên chợt trầm xuống, lạnh như băng nói với Đào ma ma "Đào ma ma, ngươi đừng quá phận. Tỷ tỷ là trưởng tỷ của ta, lại còn là nguyên phối của thế tử. Người chết lớn nhất, ta vẫn luôn ngưỡng mộ Hi tỷ tỷ. Ta biết ngươi không có ý này, nhưng nếu bị thế tử cùng những người khác nghe được, khó tránh khỏi cho rằng một thứ nữ như ta lại bất kính với đích tỷ đã khuất, dẫn đến phiền toái. Loại lời nói thế này lần sau không được nói nữa, biết chưa?"Đào ma ma cùng nha hoàn hồi môn của Cao Nhiên tức giận bất bình, Ngưng Phù nói "Thế tử phi, lúc đại tiểu thư còn ở nhà đã đối xử không tốt với ngài, chờ sau khi lấy chồng thì càng mắt cao hơn đầu, nhưng dù thế ngài vẫn luôn tươi cười niềm nở chào đón, thực lòng kính trọng nàng ta là tỷ tỷ. Cũng bởi vì tiểu thư ngài quá lương thiện, nên mới luôn bị người khác khi dễ.""Được rồi, đừng nói nữa." Cao Nhiên nhàn nhạt cắt ngang lời nói của bọn nha hoàn "Vương gia xa nhà ba năm, hôm nay là lần đầu tiên trở về, chúng ta phải sắp xếp mọi việc sẵn sàng. Xe ngựa của vương gia cũng sắp tới, các ngươi theo ta đến nhị môn chờ xem."Đào ma ma cùng Ngưng Phù lên tiếng, dìu Cao Nhiên đi về hướng cửa Thuỳ hoa. Đào ma ma vừa đivừa lải nhải "Ba năm rồi Yến vương chưa trở về kinh lần nào. Chờ vương gia trở về nhìn thấy trong phủ được quản lý ngay ngắn rõ ràng, nhất định sẽ cảm thấy rất may mắn khi cưới được một cô nương lanh lợi như ngài làm con dâu. Theo lão nô thấy, trên đời này chỉ cần là người mắt sáng, không bị thành kiến đích thứ che mờ mắt, thì đều sẽ thích Tam tiểu thư."không đợi Cao Nhiên lên tiếng, Ngưng Phù đã cướp lời trước "không phải sao, thế tử phi quả thực là tiên nữ chuyển thế, không ai là không thích. Chỉ đáng tiếc vương gia trên đường đi bị chậm trễ, khôngvề dự được đại hôn của thế tử cùng thế tử phi."nói đến đây Đào ma ma cũng rất tiếc nuối, lập trường của bà ta nghiêng về Cao Nhiên, tất nhiên cảm thấy Cao Nhiên cái gì cũng tốt. Mà người gia chủ Yến vương này không thể dự được hôn lễ của Cao Nhiên tất nhiên là một nỗi tiếc nuối vô cùng, nhưng cái tiếc nuối này không phải là Cao Nhiên, mà là Yến vương ma ma thấy hai bên đường đi không có người, lặng lẽ nói với Cao Nhiên "Thế tử phi, nghe nóivương gia vốn là gấp gáp trở về tham gia đại hôn của thế tử. Ngài ấy cố ý rời khỏi quân đội đơn độc đimột mình chính là vì việc này. Đều do trên đường đi một nữ nhi của thuộc hạ ngã bệnh, lúc này mới chậm trễ hành trình của vương gia."Lúc đầu Cao Nhiên cảm thấy ở Yến vương phủ nghị luận về Yến vương là không thích hợp, nếu như bị người khác nghe được có lẽ sẽ nói xấu. Nhưng việc phụ mẫu nhà trai không có mặt ở hôn lễ đúng là cái gai trong lòng Cao Nhiên. Bây giờ nàng ta nghe được nguyên do trong đó, Cao Nhiên vô cùng hiếu kì, nàng ta không bảo Đào ma ma dừng lại, mà là tùy ý để bà ta tiếp tục nói."Con gái của thuộc hạ? Đây là ai, vì sao lại có mặt trong đội ngũ của vương gia?""Lão nô không biết, nghe nói là một bé gái mồ côi, phụ thân của nàng ta vì cứu vương gia mà chết. Lúc này vương gia mới thỉnh chỉ cho nàng ta một thanh danh. Thời gian trước chuyện này trong kinh thành truyền ra rất nhiều, gọi là... A, đúng, Trung Dũng hầu."Cao Nhiên nghe đến đó thì đã không còn hứng thú, một bé gái mồ côi cha mẹ, đến kinh thành nương tựa ở vương phủ, sắp trình diễn vở tiểu bạch hoa lên sàn diễn. Cao Nhiên chỉ nghe đến đó, trong đầu đãtưởng tượng người sắp đến là loại người như thế kiếp trước Cao Nhiên đã thề phải gả cho phú nhị đại, hôn lễ cũng phải đặc biệt long trọng, nhất định phải vượt qua các bạn cùng học. Đáng tiếc mộng tưởng gả cho phú nhị đại ở kiếp trước còn chưa thực hiện được thì nàng ta đã xảy ra chuyện. Cao Nhiên sau khi xuyên không thì phát hiện bản thân cũng thành bạch phú mỹ, nàng ta vui vẻ vô cùng. Cao Nhiên âm thầm may mắn bản thân có thể xác của tiểu hài tử mà linh hồn là trưởng thành. Nếu không thì nàng ta tuyệt đối bị quốc công phủ cái nơi giẫm thấp nâng cao mài dần mà sau đích mẫu ác độc của nàng ta tự mình gây nghiệt chết rồi, người đoạt nhân duyên của nàng ta là Cao Hi cũng bị nghiệp quật, không được trượng phu sủng ái, đã chết sớm nhường lại vị trí kia cho nàng ta. Cao Nhiên giống như mọi nhân vật nữ chính khác, thân phận thứ nữ chỉ để rèn luyện, cuối cùng nàng ta vẫn có thể gả cho trượng phu có quyền có thế, ở trong một phủ đệ sang trọng, cái này so sánh với những phú nhị đại kiếp trước thì lợi hại hơn Nhiên cực kì hài lòng với kiếp sống trọng sinh nghịch tập của mình, việc phụ mẫu nhà trai không có mặt ở hôn lễ chỉ là một tiếc nuối nho nhỏ mà thôi. Cao Nhiên vốn cho rằng Yến vương để ý thân phận thứ nữ của chính mình. hiện tại xem ra, đây rõ ràng chỉ mới là màn dạo đầu. Mà nhân vật của màn dạo đầu kia chính là tiểu bạch hoa sắp bản này mới quen thuộc làm sao. Nhân vật nam nữ chính trải qua vô vàn trắc trở cuối cùng cũng được ở cùng một với nhau. Vừa mới thành hôn, thì có một nữ tử phụ mẫu đều mất, tổ tiên có ân đến đây sống nhờ. Sau đó nữ tử này phần lớn sẽ còn đối với Cố Trình Diệu vừa gặp đã yêu, bị phú quý của vương phủ làm mờ mắt, muốn làm thiếp cho Cố Trình đến đây, nụ cười bên miệng Cao Nhiên càng thêm dịu dàng, mà ánh mắt lại ngập tràn sắc nhọn cùng sự công Nhiên mang theo đông đảo nha hoàn và ma ma đứng ở cửa thuỳ hoa chờ, Cao Nhiên như vầng trăng sáng. Nàng ta đứng ở đầu tiên trong đám người, tư thế phu nhân đoan trang cao quý. Nàng ta đứng ở cửa một lúc, đội ngũ xe ngựa của Yến vương mới thong thả đi tới, đông đảo quân sĩ vây quanh ở chiếc xe ngựa thứ hai, cẩn thận cảnh giác hộ tống xe ngựa. Mã phu cẩn thận dè dặt đánh xe từng tí một. Toa xe ngựa bé nhỏ bỗng nhiên lay động một chút, xa phu lập tức bị đám người xung quanh trợn mắt liếc phu lập tức xin lỗi với người bên trong. Cao Nhiên nhìn đến đây, nụ cười bên miệng càng sâu, mơ hồ hiện ra sự thắng lợi nằm ở trong tay. Chờ xe ngựa cẩn thận dừng lại hẳn, Chu Mậu Thành gõ gõ cửa xe, nói "Lâm khuê nữ, đã đến nơi rồi. Cháu có còn khó chịu không?"Trong xe phát ra một chút thanh âm, một đôi bàn tay trắng nõn xốc rèm che lên, một nữ tử trắng nõn thanh tú xuất hiện ở trước mặt mọi người. Cao Nhiên nhìn người tới thì lơ đễnh. Quả nhiên, con nhà nghèo thì có thể có khả năng gì. Loại người này, xách giày cho nàng ta cũng không xứng, sao có thể tranh đoạt với nàng ta được?Cao Nhiên vừa mới đi tới một bước, đang muốn nói chuyện, thì thấy nữ tử kia xách nhẹ mép váy nhảy xuống xe ngựa, sau đó liền quay lại nâng một người xe lại một lần nữa xốc lên, một nữ tử khác chải song nha kế vịn một cô nương xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Mọi người đứng chờ ở nhị môn bên trong vương phủ thấy người tới, không khỏi đều hít sâu một nàng nhìn nữ tử đầu tiên xuống xe thì không ít người đều sinh lòng coi thường. Dạng này mà cũng làm trễ nải hành trình của vương gia? Cũng chỉ đến như thế thôi. Nhưng mà trên thực tế đây chẳng qua chỉ là một nha hoàn, chờ chính chủ đằng sau ra sân, các nàng nhìn thấy dung mạo của Lâm Vị Hi, rất nhiều người trố mắt tại chỗ, miệng đều vô thức há hốc ai cũng đều yêu thích cái đẹp. Nhưng khi bình chọn mỹ nhân thì mỗi người một ý. Mỗi người đều có một cách nhìn khác nhau, không ai giống ai cả. Có người thích điềm đạm đáng yêu, có người lại thích đoan trang hào phóng. Nhưng vị đang chậm rãi từ trên xe ngựa đi xuống này, cho dù là người bắt bẻ nhất, cũng không thể nói được chỗ nào của nàng không xinh là một loại đẹp đến cực đoan, cực đoan không còn gì để diễn tả. không phải đẹp, mà là quá xinh đẹp! Người trong vương phủ nhìn đến ngây ngốc, Cao Nhiên nhìn từ mặt đến tư thái của Lâm Vị Hi, lại quét xuống đôi hài của nàng, hàng mày bất chợt nhăn Vị Hi bị cuộc hành trình tra tấn, cả người tiều tụy không chịu được, tinh thần cực kém. Nếu như có thể, Lâm Vị Hi không hề muốn mình suy yếu như này mà lộ diện trước mặt những người ở phủ Yến vương. Đáng tiếc thân thể của nàng không chịu được giày vò. Lâm Vị Hi bị tra tấn không còn cách nào khác, trong lòng cam chịu, cứ như vậy mà đi. Dù sao đám người ở Yến vương phủ cũng không biết nàng là Vị Hi được hai nha hoàn cẩn thận từng li từng tí dìu xuống đất, quân sĩ hộ tống xe ngựa nhìn chằm chằm động tác của Lâm Vị Hi, thấy nàng bình an đứng trên mặt đất, bọn hắn mới dám buông lỏng tâm tư. Áo choàng bọc kín mít cả người Lâm Vị Hi, người nàng nhìn đầu tiên chính là thứ muội Cao Nhiên của Mới có mấy ngày không gặp, mà thứ muội của nàng dường như thay da đổi thịt rồi, thay đổi đến nỗi nàng cũng không dám nhận đây là thứ muội của Nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt của Lâm Vị Hi, nàng ta cùng Lâm Vị Hi nhìn nhau trong một cái chớp mắt. Cao Nhiên thu lại sự khó chịu trong lòng, miệng cười dịu dàng đi xuống bậc thang, muốn cầm tay của Lâm Vị Hi "Vị này chính là khách quý mà cha chồng nhắc đến trong thư rồi! cô nương xưng hô như thế nào?"Lâm Vị Hi lạnh mặt tránh bàn tay của Cao Nhiên, khuôn mặt hờ hững lãnh đạm, giọng nói lạnh băng không có cảm xúc gì "không dám, ta họ Lâm, thế tử phi gọi ta là Vị Hi là được rồi."thì ra gọi là Lâm Vị Hi... Trong lòng Cao Nhiên thầm ghi nhớ cái tên này, lập tức lại bày ra tư thế của chủ mẫu đương gia, rộng lượng cười nói "Lâm cô nương vừa tới, chỉ e là còn sợ người lạ. Muội muội không cần sợ, cứ coi vương phủ xem như là nhà của mình là được rồi. Nếu muội muội còn cần gì, cứ trực tiếp nói với ta là được.""Thế tử phi, cha mẹ ta chỉ có một đứa con gái duy nhấtlà ta. Ta không làm nổi muội muội của ngươi đâu." Vẻ tươi cười trên mặt Lâm Vị Hi không thay đổi, đôi mắt mặc dù khẽ cong lên nhưng tiếng nói lại ẩn chứa sự lạnh lùng "Ta cũng không có huynh đệ tỷ muội, cũng không quen cùng người xưng tỷ gọi muội, ngươi cứ gọi tên của ta đi."Dám gọi nàng là muội muội. Cao Nhiên có khả năng đó đối xử lạnh nhạt lặp đi lặp lại nhiều lần, vẻ ôn hòa rộng lượng trên mặt Cao Nhiên cũng không duy trì được nữa. Trong lòng nàng ta hừ lạnh, quả nhiên là con nhà nghèo, cả người chỉ thấy mùi hủ lậu, không nhiệt tình rộng rãi. Nhưng càng là như thế, Cao Nhiên càng phải nhiệt tình đối đãi. Để đám người trong phủ nhìn vào mới biết là ai hơn Mậu Thành nghe được lời nói của Lâm Vị Hi thì cảm thấy không ngoài ý muốn chút nào. hắn biết ngoại trừ vương gia thì không ai có thể thoát khỏi lời nói cay nghiệt của nha đầu này. Bất quá dù sao cũng đã chăm sóc cả một quãng đường dài, Chu Mậu Thành vẫn biết Lâm Vị Hi ngoài miệng chỉnh người không chút lưu tình, nhưng tâm địa lại vô cùng tốt. hắn sợ thế tử phi gây khó dễ cho Lâm Vị Hi, thế là đitới trước nói "Thỉnh an Thế tử phi! Vương gia vốn muốn đưa Lâm nha đầu hồi phủ, nhưng trong cung triệu gấp, vương gia đành phải tiến cung diện thánh. Điện hạ phân phó cho thuộc hạ đưa nàng trở về. Thuộc hạ phải đến tiền viện để bái kiến thế tử, thân thể của Lâm nha đầu vốn không tốt, trên đường đicòn bị sinh bệnh, còn phải nhờ thế tử phi để ý cho."Chu Mậu Thành tuy là người thô kệch, nhưng đều là những người đi theo bên người Yến vương, công phu nói chuyện với người cũng học được không ít. Những lời nói này của hắn nghe qua thì thấy lễ độ nhún nhường, nhưng nói gần nói xa đều lộ ra Yến vương coi trọng Lâm Vị Hi, câu nói cuối cùng "Còn nhờ thế tử phi để ý cho", nặng nhẹ ở trong đó thì biết là được Nhiên nghe thấy thế là hiểu, trong lòng càng cảm thấy không thoải mái. một bé gái mồ côi khôngcó cha không có mẹ, không phải chỉ dựa vào có được khuôn mặt đẹp một chút sao? Nào có thể so sánh được với chính mình có thân phận có giáo dưỡng có gia thế? Cao Nhiên âm thầm mỉa mai những người thô kệch này không có ánh mắt, không phân biệt được đâu là châu ngọc đâu là cát sỏi. Cao Nhiên nghĩ thế nhưng trên mặt vẫn rất khách khí từ biệt đám người Chu Mậu Thành, sau đó thân thiết mời Lâm Vị Hi vào đường đi Cao Nhiên hỏi han ân cần, tư thái của đương gia chủ mẫu được nàng ta thể hiện hết sức thuần thục và nhuần nhuyễn, mà Lâm Vị Hi vẫn một mực lạnh lùng lãnh đạm. Cao Nhiên cầm lò sưởi trên tay, tự hạ thấp địa vị ở trên mà nói chuyện. Trong lòng Cao Nhiên thấy nghẹn uất cực kỳ, nàng ta tiếp tục cùng Lâm Vị Hi đi trong Yến vương phủ, bên trên hành lang là rường cột chạm trổ tinh xảo, chỉ cần khẽ quay đầu là có thể nhìn thấy một bên khuôn mặt tinh xảo của Lâm Vị Hi. Cao Nhiên nhìn gương mặt nhìn nghiêng của của Lâm Vị Hi, đột nhiên sinh ra một cảm giác cực kỳ hoang như người đi bên cạnh nàng ta không phải là bé gái mất cha mất mẹ, tìm nơi nương tựa kinh thành Lâm Vị Hi, mà là Cao Hi người từ nhỏ đã ở vị trí cao sang!
Lâm Vị Hi không từ chối được, đành mang theo một xấp danh mục quà tặng thật dày trở về phòng vật chia làm hai phần, một phần là của Yến vương đưa sính lễ tới, một phần là trưởng công chúa Thọ Khang chuẩn bị của hồi môn. Có lẽ nói đúng ra là ba phần, cònmột phần khác là phong thưởng lúc triều đình sắc phong Lâm Dũng. Lâm Dũng qua đời, tài sản do độc nữ Lâm Vị Hi thừa kế. Những thứ này vốn chính là của nàng. Bất kể là Yến vương hay trưởng công chúa Thọ Khang cũng không muốn để nàng sử dụng những thứ tờ danh mục quà tặng để ở cùng một chỗ, độ dày có thể nhìn rõ. Lâm Vị Hi tiện tay cầm lấy một bản, lật rút ra chính là danh mục mà trưởng công chúa Thọ Khang chuẩn bị đồ cưới. Trong danh sách của bà ghi vô cùng kỹ càng, cẩn thận rương hòm đồ dùng trong nhà, gấm vóc bốn mùa, từ màu sắc đến chất liệu hoa văn đều ghi chép rõ ràng, thậm chí đến đồ dùng vàng bạc nặng bao nhiêu đều được đánh dấu ở bên cạnh. Rất rõ ràng trưởng công chúa Thọ Khang sợ Lâm Vị Hi mơ mơ màng màng mà bị người khác lừa bịp đồ cưới, lúc này mới chú thích tỉ mỉ cho nàng nắm Vị Hi xem cẩn thận từng hàng, từng nhóm rồi lại chậm rãi nhìn tiếp. Ở trên danh mục này nàng nhìn thấy không ít đồ vật quen thuộc, trong đó có của hồi môn của mẫu thân Vệ thị, cũng có của nàng năm rồi, đại trưởng công chúa Thọ Khang đã từ phủ anh quốc công lấy của hồi môn trở về. trên dưới phủ công chúa quả thật sảng khoái thở dài một ngụm. Thế nhưng ngoại trừ mang di vật trở về, thực ra cũng không có tác dụng gì cả. Chỉ là không muốn tiện nghi cho cả nhà Hàn thị mà thôi. Những đồ dùng này, rương hòm này ngay từ đầu chế tạo là vì cho nữ nhi cùng ngoại tôn nữ làm của hồi môn. Vậy mà hai người lại lần lượt qua đời. Những đồ vật đã từng nhiễm hỉ khí tràn ngập vui mừng giờ chồng chất để ở trong khố phòng không bao giờ còn được nhìn thấy ánh mặt trời nữa, trông vật lại nhớ người. Mà đại trưởng công chúa thì mỗi ngày một già đi, bà lại không có hậu bối khác. Giữ lại còn có thể cho ai? Cũng chỉ là trăm năm sau lại được hời cho Tông Nhân phủ mà thôi. Thương Đại trưởng công chúa quá …Cũng là trong cõi u minh tự có chú định, không lâu sau đó Lâm Vị Hi xuất hiện. Đại trưởng công chúa Thọ Khang gặp Lâm Vị Hi một lần liền sinh ra cảm ứng. không sai, chính là như vậy. Đại trưởng công chúa Thọ Khang lập tức tìm cho mình trụ cột tinh thần, rất nhanh coi Lâm Vị Hi là cháu gái ruột của chính mình mà yêu giờ Lâm Vị Hi muốn xuất giá, gả cho Yến vương làm chính phi, thuận tiện làm mẹ chồng của Cao Nhiên. Đại trưởng công chúa Thọ Khang vui tới nỗi nhiều lần trong giấc mộng còn cười mà tỉnh lại. Còn gì hoàn hảo hơn như vậy nữa đâu. Đương nhiên trưởng công chúa Thọ Khang vô cùng hưng phấn. Bà phải làm cho Lâm Vị Hi nở mày nở mặt mà xuất giá, số của hồi môn đó sẽ làm cho những người trong kinh thành có thể bàn tán đến mười năm cũng không hết trưởng công chúa Thọ Khang lo lắng Lâm Vị Hi kiêng kị, dù sao bên trong đó cũng có đồ cưới của người xưa. Nữ quan bên người trưởng công chúa Thọ Khang cẩn thậnnói với Lâm Vị Hi, đồ trang sức của Vệ thị và Cao Hi đều làm mới, rương hòm, cặp lồng đều được làm từ những loại gỗ cao cấp nhất. Gỗ tốt càng dùng càng thấy mới chứkhông bị phai mờ đi, tất cả màu sơn hồng phía trên đều được làm lại. Còn lại những đồ trang trí như đồ sứ, lư hương, bình hoa…. Nếu như Lâm Vị Hi không thích, cũng có thể thay nhiên Lâm Vị Hi cảm thấy không quan trọng. Của hồi môn cũng không phải quan tài, vốn chính là nhiều đời truyền lại. Có gì phải kiêng kỵ đâu. Huống chi, có mộtcâu mà Lâm Vị Hi vẫn chưa nói, nàng rất vui khi gặp lại di vật của mẫu trưởng công chúa Thọ Khang thấy Lâm Vị Hi không bận tâm gì thì an lòng. Bây giờ Lâm Vị Hi đang ngồi trong khuê phòng, bỏ tờ đồ cưới mà trưởng công chúa Thọ Khang chuẩn bị, cầm một quyển khác lên. Đây vốn là phong thưởng của Lâm Dũng, Lâm Vị Hi đã nhìn rất nhiều lần, đã ghi nhớ kỹ ở trong lòng. Kỳ thật những đồ của Lâm Dũng thì không có nhiều. Triều đình chỉ là ra vẻ ban thưởng cho mấy thỏi bạc, phía trên còn đóng dấu của Thượng cung, căn bảnkhông thể tiêu xài được. Còn lại những cái đại biểu hầu tước lễ khí, Lâm Vị Hi cũngkhông dám mang ra dùng. Về phần thánh chỉ cùng kim sách thiết khoán, những cái này ngoại trừ để khoe khoang ra thì cũng chẳng có tác dụng cho cùng thì trong số di sản Trung Dũng, quan trọng nhất vẫn là khế đất. Đất đai cùng điền trang mới là nền móng của một gia tộc. Đương nhiên Lâm Vị Hi không có gia tộc, Yến vương lại không biết làm gì, đem một phần đất ở quê cũ của nàng đổi được đất ở xung quanh kinh thành, còn lại đổi thành ruộng tốt, chỉ còn một phần đất để lại tại Thuận Đức phủ - quê hương của Vị Hi lặng lẽ khen Yến vương chu đáo, cẩn thận. Bình thường nàng sẽ dùng ruộng tốt xung quanh kinh thành để kiếm tiền, chẳng may có xảy ra chuyện gì, vẫn còn có thể về lại nguyên quán Thuận Đức. Nguồn thu nhập cùng đường lui Cố Huy Ngạn đều chuẩn bị cẩn thận cho nàng rồi. Lâm Vị Hi vừa nghĩ tới Yến vương, lập tức lại nhớ đến vài ngày trước chính mình đãlàm ra loại chuyện ngu xuẩn. Nàng bỏ tờ danh sách xuống, gương mặt lại có chút nóng Vị Hi nghĩ miên man, sính lễ cũng đã đưa tới rồi. Hôn sự của nàng với Yến vương là chuyện ván đã đóng thuyền rồi. Qua mấy tháng nữa thôi, là nàng sẽ trở thành thê tử của vị luôn tồn tại ở trong truyền thuyết, anh hùng từ thời thơ ấu của mình?Nghĩ đến đây mà đầu Lâm Vị Hi tê dại, mơ mơ màng màng giống như là đi trên mây,không có cảm giác chân thực chút nào. Nàng lại làm thê tử của một người khác. Nhưng lần này hoàn toàn khác. Lâm Vị Hi có chút lo lắng. Nếu như nàng vẫn khônghòa hợp với trượng phu của mình thì nên làm gì bây giờ? Càng đáng chết hơn là lúc trước nàng còn chạy tới thư phòng của Yến vương, chủ động nhắc tới chuyện này. Có lẽ lúc ấy là đầu bị ngập nước, mơ mơ màng màng. Cuối cùng nàng đã làm những gì rồi?Lâm Vị Hi ở trong phòng nhìn danh sách đồ cưới, còn trưởng công chúa Thọ Khang cũng đang nói tới chuyện này."Lâm tiểu thư nhìn rất cẩn thận, nhìn một lúc, sau đó còn ngẩn người ra."Sau khi đại trưởng công chúa Thọ Khang nghe xong thì cười " Có khi là đang nhớ tới khế đất điền trang của cha mình. thật ra mà nói thì bằng vào những tài sản mà Trung Dũng hầu lưu lại, cả đời này Hi nhi cơm áo không lo, ta cũng chỉ là cho thêm mấy đồ dùng hàng ngày mà thôi."Nữ quan cười đáp phải, trong lòng lại nghĩ đến sự đời đen tối cùng với những minh tranh ám đấu. Nếu như Trung Dũng hầu còn sống đương nhiên không có vấn đề gì, dù cho Lâm gia có thúc bá hay huynh trưởng cũng sẽ tốt hơn một chút. Nhưng đáng tiếc là Lâm gia chỉ còn lại duy nhất một nữ tử là Lâm Vị Hi. Nếu như lúc trước không phải Yến vương mang theo Lâm Vị Hi về kinh thành, chưa chắc những khế đất này có thể tới tay Lâm Vị Hi. Mà dù cho có lấy được, với nàng cũng chưa hẳn là chuyện quan lập tức nghĩ đến dung mạo của Lâm Vị Hi, trong lòng cũng bình thường trở lại. Khẳng định thêm vài tuổi nữa Lâm Vị Hi sẽ là một mỹ nhân diễm lệ, cho dù khôngcó gia tài bạc triệu, sống ở trong dân gian cũng rất nguy hiểm. một tiểu cô nương có được dung mạo đẹp đẽ mà không có sức tự bảo vệ mình đều là tai nạn chứ khôngphải may mắn gì. thật may bây giờ có chỗ dựa là Yến vương, sau này Lâm Vị Hi còn trở thành Yến vương phi, việc này nói rõ dung mạo lẫn thân thế, tài sản của Lâm Vị Hi đều là ông trời chú định. Đó chính là tạo hóa của trưởng công chúa Thọ Khang vẫn rất hào hứng cân nhắc thời gian, nữ quan nhìn thấy tinh thần phấn chấn của bà thì cũng vui mừng. Bà ta cười nói "Công chúa thật sựlà thật hăng hái, chỉ sợ hôn lễ của công chúa năm đó, cũng không để tâm như thế nàyđi."Nữ quan vừa nói ra liền biết mình nói sai, quả nhiên thấy sắc mặt của trưởng công chúa Thọ Khang trầm lại, hỏi "Phò mã vẫn ở Vệ phủ?""Công chúa...""không có gì." Thọ Khang cười lạnh "Ta cũng không phải nàng dâu mới gả, đều đãqua đã nhiều năm như vậy, ai sẽ quan tâm hắn ta làm gì? Chỉ sợ là hắn ta nhìn thấy ta chuẩn bị đồ cưới cho Hi nhi, trong lòng ghen ghét, lúc này mới về Vệ phủ ngậm kẹo đùa cháu, ra oai với ta đi."Nữ quan thấy trưởng công chúa Thọ Khang không có cảm giác đau buồn, lúc này mới thở nhẹ ra, nói "Phò mã dù sao là anh em với Vệ phủ, nghe nói hai ngày trước Vệ gia lại thêm con cháu, phò mã trở về thăm cháu trai cũng là chuyện thường tình. Nhà bọn họ còn có mấy tiểu thư muốn xuất giá, trước đó Vệ gia thái thái cố ý dẫn mấy tiểu thư tới thỉnh an công chúa, chỉ sợ khi đó đã có ý định này rồi.""Ồ!." Thọ Khang cảm thấy rất buồn cười, bà cười ra tiếng"hắn oán hận ta hủy con đường thăng quan của hắn, nhiều năm không trở về phủ công chúa, vợ chồng chúng ta mỗi người một ngả. Hại hắn không thể tham chính là ta không đúng, ta cũng có thể hiểu được nỗi oán hận này. Thế nhưng đã không nguyện ý thừa nhận người thê tử là ta, vậy thì cũng đừng nhìn chằm chằm vào tài sản của phủ công chúa. một đằng về nhà tố khổ, lại còn vừa nhìn vào tài sản của ta, muốn giết ta rồi đem tài sản để lại cho Vệ gia, thật sự là buồn cười. Ai cho bọn hắn lá gan này?"Liên quan đến việc nhà của trưởng công chúa Thọ Khang, nữ quan không đáp lời, chỉ khẽ khuyên nhủ "Công chúa ngài chớ có tức giận, bây giờ ngài còn có Hi tiểu thư a."Thọ Khang nghe đến tên của Lâm Vị Hi lập tức từ giận thành vui "Đúng vậy, ta còn có Hi nhi. Đồ đạc ta muốn cho ai, đến phủ nội vụ cũng không dám xen vào. Vệ gia càng nhòm ngó như vậy, ta càng phải đem vốn riêng đưa hết cho Hi nhi."Cuộc sống nhàm chán chờ gả ngày ngày trôi qua, phủ trưởng công chúa Thọ Khang khua chiêng gõ trống, trắng trợn chuẩn bị mọi thứ. Tin tức Yến vương cưới phi làm cả kinh thành chấn động, bùng nổ một trận. Bây giờ gần như chết lặng, đều bình tĩnh nhìn phủ Yến vương cùng phủ trưởng công chúa giăng đèn kết hoa, chuẩn bị nghênh đón người việc liên quan đến Lâm Vị Hi - tân nhiệm Yến vương phi thảo luận cho tới bây giờ vẫn chưa hết chuyện. Nhưng bản thân Lâm Vị Hi lại hoàn toàn không biết gì cả với náo nhiệt ở bên ngoài. Mỗi ngày nàng đều an tĩnh ở sân viện của mình trong phủ công chúa. Đại môn không ra nhị môn không bước, an tâm chuẩn bị gả. Có một ngày nàng còn nghe được động tĩnh, hình như là Vệ gia thái thái cùng với Vệ tiểu thư tới. Lâm Vị Hi biết Vệ gia là đức hạnh gì. Lúc đầu nàng định ra ngoài nhìn người Vệ gia một chút,không muốn ngoại tổ mẫu phải khó xử. Tuy nhiên mới đi được hai bước thì bị người của phủ công chúa ngăn lại. Nữ quan bên người trưởng công chúa Thọ Khang cườinhẹ nhàng nói Lâm Vị Hi là Yến vương phi, không cần vì ngoại nhân mà quấy rầy thanh tịnh. Tiểu thư cứ an tâm chuẩn bị đồ cưới là được trưởng công chúa Thọ Khang không cần nàng, Lâm Vị Hi cũng không phật ý tốt của ngoại tổ mẫu, nàng an tĩnh đợi ở trong phòng. Vệ gia đối với Lâm Vị Hi - người chiếm tài sản của bọn hắn căm thù vô cùng. Nhưng thậm chí đến mặt Lâm Vị Hi cũngkhông thấy. Những lời cay nghiệt đã chuẩn bị để nói, cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng, tiếp tục làm ê răng chính giới của Lâm Vị Hi vô cùng an tĩnh, thảnh thơi. Còn sau khi Cao Nhiên biết được phủ trưởng công chúa Thọ Khang dường như muốn đem toàn bộ cả tòa phủ đệ chuyển tới vương phủ thì nóng ruột không yên. Nàng ta chọn thời gian thích hợp, phân phó người chuẩn bị xe ngựa, mang theo nghi trượng thế tử phi về phủ anh quốc nhân phủ anh quốc công nằm nghiêng trên giường La Hán có khắc hoa lê hoa cúc, sau lưng là gối dựa màu đỏ rực, một tiểu nha hoàn cầm chùy mỹ nhân, nhẹ nhàng xoa bóp bàn chân cho phu nhân phủ anh quốc công. Lư hương đang nhả khói lờ mờ. Cao Nhiên bỏ cái đôn thêu sang một bên, ngồi trước giường La Hán, bực bội nhăn mày, nóichuyện cùng phu nhân anh quốc công."Hôm nay ngươi đi ra ngoài, đã xin phép trưởng bối trong nhà chưa?"Con gái đã lấy chồng, cho dù muốn về nhà ngoại cũng phải được nhà chồng đồng ý. Phu nhân phủ anh quốc công cũng không khắt khe gì với người cháu gái này, bà ta chỉ lo lắng Cao Nhiên về nhà ngoại quá nhiều, sẽ bị nhà chồng nói ra nói Nhiên nói "Tổ mẫu ngài yên tâm, phụ thân cả ngày bận rộn, không thế nào quản lý được mọi chuyện trong hậu trạch. Thế tử cũng rất yêu thương con. Con muốn điđâu chỉ cần cho người chuẩn bị xe ngựa là được. Cũng sẽ không có ai dám dị nghị điều gì."Lúc này phu nhân anh quốc công mới nhớ tới, phía trên Cao Nhiên không có mẹ chồng lẫn tổ mẫu, muốn làm gì cũng thoải mái tự do hơn nhiều. Bà ta cảm thán "Ngươi gả đicoi như làm chủ, không cần chịu đựng hầu hạ mẹ chồng. Chỉ dựa vào điều này, trênđời này có không biết bao nhiêu thiếu nữ hâm mộ ngươi đâu."Trước đó Cao Nhiên cũng vô cùng hài lòng đối với việc mẫu thân của Cố Trình Diệu sớm qua đời. Ở kiếp trước của nàng ta có câu nói như này Có nhà có xe, cha mẹ đều mất. Mặc dù mẫu thân Cố Trình Diệu đã mất, nhưng cha chồng là Yến vương thường xuyên không có ở nhà. Tình huống cũng không có gì khác so với câu châm ngôn đáng tiếc, cuộc sống hôn nhân thoải mái của Cao Nhiên sắp không còn nhân anh quốc công cũng đang nghĩ đến vị Yến vương phi sắp vào cửa kia. Cuộc sống rõ ràng đang thoải mái thuận lợi, đột nhiên lại nhảy ra một người mẹ chồng. Đương nhiên cả Cao Nhiên lẫn phủ anh quốc công đều không vui. Thế nhưng việc Yến vương đã quyết, ai dám nhiều lời đây?Phu nhân anh quốc công chỉ có thể an ủi "không có việc gì, tuổi tác của vị mẹ chồng mới kia cũng không kém ngươi bao nhiêu, trước đó vẫn sống nhờ nhà cô cô ở nông thôn, chắc cũng không có kiến thức đầu óc gì. Trước tiên ngươi cứ mặc nàng, để cho mọi người thấy rõ trong hai người các ngươi ai hơn ai kém, cuộc sống sau này sẽ tốt thôi."Phu nhân anh quốc công với Cao Nhiên không mưu mà hợp. Cao Nhiên cũng nghĩ như vậy. Trước hết nàng ta cứ mặc cho Lâm Vị Hi muốn làm gì thì làm, chờ cho Yến vương cùng những người khác thấy rõ khả năng của Lâm Vị Hi, lúc đó Cao Nhiên đứng ra xoay chuyển tình thế, thu dọn tàn cuộc, chẳng phải là vừa đẹp hay sao? Lúc cần thiết, có lẽ còn có thể thổi lửa thêm một nhân anh quốc công nhìn ánh mắt Cao Nhiên thì biết nàng ta đã hiểu rõ. Bà ta cũng không nói thêm gì nữa. Bên người bà ta có nhiều cháu gái như vậy, Cao Hi nhìnthì có vẻ bất cận nhân tình, thân sơ rõ ràng, nhưng thật ra lại rất nhân nghĩa. Cũng chỉ có cô cháu gái thứ ba này, có nụ cười hiền hòa, tiếng nói nhẹ nhàng, nhìn thì có vẻ ôn nhu lương thiện nhưng ra tay lại không phân nặng nhẹ. sự thật chứng minh, quả nhiên tính cách như Cao Nhiên mới có thể thành đại sự, không những nở mày nở mặt gả cao, lại còn được nhà chồng coi trọng. Có lẽ sau này còn có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ nữa. Trong lòng phu nhân anh quốc công rất hài lòng. Thậm chí bà ta còn cảm thấy nội tâm ác độc, đã ra tay là một kích tất trúng cũng không phải chuyện to tát gì, được việc chính là ưu điểm. Bà thản nhiên cho rằng, mặc dù Cao Nhiên ngoan độc xuống tay với người khác, nhưng phủ anh quốc công chính là nhà mẹ đẻ, khẳng định không phải là "người khác" nào giả có lời muốn nóiTrước đó mọi người rất quan tâm vấn đề đồ cưới, chương này liền nói rõ nha. Chương sau là đại nhiều tiểu đáng yêu quan tâm Cố Trình Diệu có phải hay không là con ruột...hắn ta là con ruột. Nếu như là bị người khác mạo danh, cho dù có thể sinh ra, cũng sẽkhông được lập thành thế tử. Sau này Lâm Vị Hi sẽ giày vò con trai con dâu, nhưng sẽkhông giống mẹ kế trong truyện cổ tích, vì tước vị mà chèn ép, cố ý làm tàn phế con trai trưởng của nguyên phối. Lâm Vị Hi không phải là người như thế. Hậu bối cũngkhông thể chỉ trông cậy vào tước vị của phủ thân. Lại nói, lúc đầu con của nàng cũng có vương vị a...Bối cảnh truyện này không có thật, dựa theo tước vị triều nhà Minh. Sau khi con trai của Lâm Vị Hi lớn lên trực tiếp phong quận vương, mà con gái đều là quận chúa.
ta làm kế mẫu của chồng trước