Là một bộ truyện ngôn tình sắc pha thêm chút Sủng + hiện đại, Tổng Tài Sắc! Làm Vợ Anh Tận Hai Lần? của tác giả Lục Mẫn Nhi rất đáng để bạn bỏ thời gian để tìm hiểu. Tóm tắt truyện: Nữ chính à một cô gái với tâm hồn mong manh gia cảnh nghèo khó Chỉ vì muốn Năm 2010, bộ phim "The King's Speech" của đạo diễn Tom Hooper dựa trên kịch bản của nhà biên kịch David Seidler xuất sắc giành giải Oscar ở hạng mục "Best Picture." Ê kíp làm phim "The King's Speech" trong giây phút nhận giải "Best Picture" tại lễ trao giải Oscar năm 2010. Những thách thức phía trước. Ngày 13/7/2018, chỉ ít hôm trước ngày bà Dung được bổ nhiệm Tổng Giám đốc lần thứ hai, HĐQT FLC thông qua chủ trương tăng vốn điều lệ của Công ty TNHH Hàng không Tre Việt (Bamboo Airways - công ty con do FLC sở hữu 100% vốn) từ 700 tỷ đồng lên Cánh cửa mở ra, Sở Giai Giai bước vào. Đặt ví lên bàn, cô ấy ngồi xuống, bắt chéo chân trước mặt Lạc Y. - Cô Kiều, lại phiền cô rồi. - Không sao, cô đến đây thăm mẹ tôi là tôi vui rồi. Dù là không thích Giai Giai nhưng cô ấy có thành ý đến thăm mẹ cô nhiều lần Truyện Hào môn thịnh sủng: Cô vợ ngang ngược của tổng giám đốc thần bí - Diệp Phi Dạ. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Truyện Tây, Việt đủ loại. Còn cụ thể về cách ông đã dạy dỗ hai đứa con trai xuất sắc như thế nào, phải bắt đầu từ lúc Cổ Thiên Lạc còn thơ bé. Hơn nữa sau khi đã đủ thực lực tài chính, anh ấy mới thực sự theo chân anh trai mình làm từ thiện. Có lần cư dân mạng bắt gặp hình ảnh hai pfraaZf. 12-chom-sao-con-duong-huong-toi- download 308674579-quyen-1-edit-xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien_1228346157-quyen-1-edit-xuyen-nhanh-nu-c download download download download download ai- download download an-mang-co-the-chet-ngu download anh-chon-ai-sie download anh-se-k download download ba-lan-ga-cho- download download bam-vao-mot- download ban-gai-toan-nang-cua-tong-ta download bao-v download bat-diet-l download bat-diet-lon download bat-hu-kiem-t download bat-tai-tu download download download b download bo-em-se-nuo download bo-suu-tap- download boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em-221 download boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di- download boss-n download boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu-51 download buc download 1, cam-on-e download can-ca-thie download cau-chuyen-cua-tham-tu-lung- download ch download ch download chang-re- download chang-re-cua-t download chang-tha-uong-chen-manh- download chi-mot-cu-dien-thoa download chi-vi-em-va-nguoi-do-giong download chi-yeu-chieu-co-vo-be-nho download chiec-ngai download chien-than-bat-ba download chien-than- download download cho-toi-ngu-them-chu download choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-t download choc-tuc-vo- download download chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-th download download download chuyen-gioi-gia download chuyen-tinh-giua-4-hot download download co-gioi-k download download con-re-qu download cong-chu-a-tho-i- download cu-lanh-lun download download cuc-pham-th download download download download dai-duong-xanh-tham-uy-lam download dai-minh-giang-ho-trach- download dai-than-em-muo download dai-tong-sieu-cap-h download download download dau-la-dai-luc-trung-sinh-du download download de-lam-ha-ngoc download de-nhat-da download de-nhat-kiem-than-799 download de-nhat-kiem-than- download de-nhat-kiem-than- download de-nhat-kiem-than-97 download di-gioi-duoc-su_quye download dien-d download dinh-cap-thieu- download do-nhi-vi-su-khong-x download doan-sung-vai-ac-ba-tuoi download doat-ai-xuyen-viet-chi-than download download doc-tr download download dong-doi-t download download duc-phat-va-nan download dung-si-giac-dau-ta-suoi-am download duoi-theo- download duong-chon-thanh-hau-ta-m download e-qua-roi-mau-lay-c download ga-cho-toi- download gioi- download gui-cho-anh-you-are-my-destiny_qu download download ha-canh-tren-trai-ti download download hac-ban download download hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho_qu download hao-thu-thua- download harry-potter-trong-sinh-hoi-nghe-ha_qu download he-thong-di-lac-tu- download he-thong-gian-lan-cua-p download download download download download download hoang-co-t download hon-nhan-dinh download download hu download download interpol-phan-3-de-che- download download khong-kiem-che-d download k download khung-bo-s download khung-bo-son download download download kim-ngoc-luong-duyen-tuyet-the-han-vuong-p download kim-oc-han_q download lam-mot-con-ta download download lo download long-te download long-t download luan-nhu-the-nao-du-do-sai download download download mami-cac-papa download manh-long-ngu- download m download mao-son-troc-quy-n download download mat-the-trung-sinh-ban-gai- download mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-than download mau-xuyen-vai-ac-na download may-khong-di-anh-vac-m download me-chung-con-muo download me-ngoc-cuc-pha download me-vo-khong-loi-ve download download mo download download mot-lan-bo-lo download download download nam-ay-anh-tung download download nam-thang-con-dai-c download nam-th download download n download nang download neu-co-kie download download download download download download ngu-thu-nu-vuong_qu download ngu download nguoi-cha-hang-ty-sung-ng download nguoi-dan-ba-hoa download nguoi-du-hanh download nguyen-to-thao-khon download nhat-dinh-yeu download nhat-ki-mua-nha-cua-co-nang-nam download nhat-ky-ma-ca-rong_q download nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa download download download nhung-nguoi-nhu-chu download nhun download niem-niem-hon- download download nien-ngoc-thanh download nu-cuong-nhan-cua-ton download nu-nhi-dai-tac- download nu-phu-phan-dien-c download nu-sat-thu-ta-yeu download 1, om-toi-nhe-co-gai download ong-xa-la-chien- download download phong-khi-quan download phong-sach-luc-nua-dem-6 download phong-tong-sung-the-t download phu-nhan-cua-tong-tai-bi-phe-3 download phu-sinh-thac-hai-kiep-th download ph download download phuong-truong download download queo-cua- download download rang-ro-hon-anh-mat download re-quy-troi- download r download rong-bay-phuon download sac-khi-t download sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem download sau-khi-xuyen-thanh-beta-gia-th download sieu-cap-cung-chie download sieu-cap-t download download download su-thuon download su-thuo download sung-the- download ta-chi-muon-an-tinh-lam-nguoi-ben-trong-ca download ta-ngh download ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh download tan-an-quy-su-813427_quye download tang-ngoc-nap download tang-quan-ruou-doc-t download tat-ca-moi-nguoi-deu-nghi-thien-kim-gia-co-noi-kho-ma-k download tay-cam-dua-chuot-tay-dap-c download tay-cua-anh-ay-rat-me- download download ten-alpha-nay-ngot-che download thach download than-cap-dac-cong-he-t download than- download than- download than-dieu-phong download download download download than-y- download than-y-tro download than-y-vuong-phi-bi-vu download thanh-kiem- download thanh-lien-c download download thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh- download the-t download the-tu-ch download download download download download thie download thien_quy download thieu-chu-bi-mat_c download thong-linh-vuong-phi-hon-tinh-yeu-nghiet-vuong download thu download download thuy-tin download tich-tien download download download download download tieu-bach-xa-tho-ngay_q download tieu-h download download tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc download tim-lai- download download tinh-dau-cua- download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan-78 download tinh-y download tinh-yeu-khac-t download to-am-noi-tan-cung-the- download toan-thien-duong-deu-cho-ran download toi-chi-muon-thua-ke-tai-san-tram-t download toi-danh-mat-day-xich-cua-nam-chinh-y download toi-dua-vao-ngheo-kho-quet-ngang-tro-choi download download toi-yeu-an download tong-giam-doc-va-anh-chang-m download download tong-tai-anh-nhan-nham-ngu download tong-tai-ba-dao-that-tr download tong-tai-b download tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hu download trach-thien-ki download tram-l download trang-si-noc download tri-thong-minh- download trong- download trong-sinh-tai-nhan download trong-sinh-vuon-truong-cung-sung-nu-tha download truyen-bach-luyen-thanh-tien-837581_ download truyen-choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-m download truyen-co-vo-th download download tru download truy download tu-chan-noi-chuyen-phiem-q download tu-la-vu-t download download tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang- download tuan-thu-dai-minh_quy download download tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vu download van-co-tha download van-co-th download van-co-toi-cu download van-dao-lon download download download download vo-a-dung-nghi-tron-thoat download vo-co-thuat- download vo download download vo-lai-q download download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may-80 download download vong-du-chi-bo-xuong-kho-cung-dien-c download download vu-luyen-dien download vu-luyen-die download vuong-bai-trieu-hoi-su-nghich-thien-cuon download vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-9 download download xin-lao-to-tong-hay-co-gang-la download xuan- download xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh- download xuyen-nhanh-nu-phoi-binh-tinh-mot-c download xuyen-nhanh-nu-pho download xuyen-nhanh-thuc-hien-nguyen-vong-cua-nu- download xuyen-thu-chi-nghich-sua-n download download download yeu-khong- download ye download *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."A, thật là xin lỗi Dương Tổng. Cô ấy đã có người đặt rồi." "Cái gì? Vừa chào tin lại đặt ngay à?" "Đúng vậy, đúng vậy. Xin lỗi Dương Tổng nhé! Hôm khác tôi sẽ đền bù cho ngài." "Thôi được rồi, tối nay tôi đến gọi Ngọc Liên tiếp nhé." "Vâng, tôi sẽ chuẩn bị cho ngài. Chào Dương Tổng!" Tiêu Tùy ngắt máy, bà quay sang nhìn A Mẫu và dặn dò. - Tối nay phải chuẩn bị cho Lạc Y chu đáo vào. Cô ta là mồi ngon để nhử Phục Ân Tổng Tài đấy. Lâu rồi mới có kèo thơm đến Kéo một hơi thuốc lá, bà nhàn nhạt nói. - Con biết rồi, bây giờ con sẽ đi ngay. - Lạc Y đến thì dắt đến phòng 1 luôn đi, bảo tắm rửa cho sạch sẽ. Thượng Tổng đến thì cứ bỏ đi, đến đấy chúng ta không liên quan Dụi điếu thuốc, bà nhả làn khói trắng ra. - Dạ. A Mẫu gật đầu rồi ra ngoài. Tiêu Tùy nhìn xa xăm, vô định. Nếu đêm nay Thượng Tổng đến thì bà cũng được 3 nghìn tiền hoa hồng. Bà cũng không ngờ Thượng Phục Ân là một nam nhân rất kính tiếng. Chỉ vào bar uống rượu nào ngờ khi nghe nữ nhi bán " tiết" thì lại hứng thú như thế. Vả lại địa vị của Thượng Tổng đứng nhất nhì Thục Xuyến_thành phố, nền kinh tế vững chắc của Lâm Mộc Quốc nữa cơ chứ. - Mà thôi, mặc kệ. Có tiền thì có tất cả. ... Sau khi vệ sinh thân thể, Lạc Y mặc áo choàng tắm ngồi bên giường. Hai tay cô siết chặt vào nhau lộ rõ vẻ lo lắng. Lạc Y mím môi, hai mắt đảo liên tục. Chẳng hiểu sao bản thân cô lại cảm thấy rất hồi hộp. Lạc Y từ nhỏ đã mất cha, hai mẹ con nương tựa nhau mà sống. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô được nhận vào làm tại tập đoàn Thượng Ẩn, lớn nhất cả thành phố Thục Xuyến này. Thế mà không lâu sau mẹ cô lại bị bướu, phải nhập viện điều trị. Bây giờ mẹ Lạc Y cần phẫu thuật nhưng cô không có tiền. Túng quẫn quá, cô chỉ biết còn cách bán thứ quý giá nhất của đời mình. Đi đến bên cửa sổ, Lạc Y ôm lấy bả vai mình. Rồi sau này cuộc đời cô sẽ đi về đâu đây? - Trăng tròn vành vạnh, lệ sầu bi. Phía sau Lạc Y, một nam nhân đã đứng đó từ lúc nào. Trong đêm khuya thanh tịnh, khiến Lạc Y thêm sợ hãi, cô quay người ra sau. Phục Ân đi đến sofa ngồi xuống, bắt chéo chân. Tuy không nhìn được gương mặt anh ta nhưng nhìn vóc dáng cao lớn này cô cảm thấy rất quen. - Lại đây! - A...à...- Lạc Y rón rén bước đến gần bên anh. Hai tay cô nắm chặt vạt áo. Tim đập không ngừng, cô cúi gằm mặt xuống. Phục Ân cởi áo vest ra ném sang một bên, nớ lỏng cravat, tay anh chống lên thành ghế, gương mặt không một cảm xúc nhìn cô. - Cởi ra! - Ơ...dạ...?- Cô ngạc nhiên ngước mặt nhìn anh. Ánh trăng hiu hắt chiếu ánh sáng mờ ảo lên gương mặt mỹ miều, nhỏ nhắn của Lạc Y. Trông cô lúc này càng ma mị, hút hồn hơn bao giờ hết. Phục Ân đứng dậy, vóc dáng to cao của anh che lấp hẳn thân người nhỏ bé của Lạc Y. Kéo cô sát vào người, anh ngửi được mùi hương nhẹ dịu, thoang thoảng phớt qua. - Cô muốn tôi cởi giúp sao?- Anh thấp người, thì thầm qua tai cô. - Không...không phải...chỉ là...- Cô nhận biết giọng nói này thật sự rất quen. Lạc Y chưa nói xong, trong tích tắc Phục Ân đã cởi áo cô ra, vứt xuống sàn. Lạc Y hoảng hốt, cô vội vã đưa tay lên che ngực. Phục Ân nhìn cô từ trên xuống dưới thầm đánh giá. Đúng là Tiêu Tùy nói không sai. Anh nghĩ bà ta chỉ thêm lời hay ý đẹp để quảng cáo hàng ngon, ai dè lại là thật. Quả như lời nói, dáng người cô rất đẹp, cả ba vòng đều nảy nở. - Cởi áo tôi! - ...Được... Lạc Y đưa tay gỡ từng cúc áo của Phục Ân. Khi xong, cô cởi áo sơmi đó ra. Khuôn ngực rắn chắc là thứ ập vào mắt cô đầu tiên. Phục Ân tựa cằm lên vai Lạc Y, một tay ôm lấy eo, một tay mơn trớn lấy lưng cô. Lạc Y cảm nhận được sự cọ xát của da thịt. Rất nóng, thân nhiệt của hai người đang nóng dần theo tung phút. - Chúng ta bắt Phục Ân cắn nhẹ lên vành tai khiến Lạc Y rùng mình, cả người mềm nhũn như tựa hẳn vào anh. Phục Ân nhấc bổng Lạc Y, bế cô đến giường. Đặt cô xuống, anh nhanh chóng gắt gao chiếm hữu đôi môi nhỏ xinh kia. Đúng là xử nữ, đến cả hôn cũng chẳng có kinh nghiệm, cứ cắn chặt lấy răng. - Mèo nhỏ, thả lỏng Tiếng nói thì thầm của anh như mê hoặc Lạc Y. Lạc Y ôm lấy cổ anh, cô hơi hé môi để lưỡi anh tiến sâu vào trong khoang miệng. Phục Ân ngấu nghiến, hôn lấy hôn để, rút tất cả mật ngọt của cô. Đôi tay hiếu kỳ của anh chạm vào ngực Lạc Y, nhẹ nhàng xoa lên đôi nhũ hoa. Cô cong người, môi mấp máy. - A...a...- Tiếng kêu nho nhỏ như mèo con của cô càng khiến Phục Ân thích thú. Anh hôn xuống cổ rồi lần xuống dưới, vục đầu vào ngực cô. Anh còn nghe cả tiếng lồng ngực Lạc Y, tim đập rất mạnh và nhanh. Cảm giác lúc này rất đặc biệt. Khác hẳn những người con gái khác. Lạc Y thở gấp, hai má cô nóng ran, cả người như rực lửa. Phục Ân cho tay xuống dưới, nhẹ tách hai chân của cô ra. Lạc Y giật bắn người, vội vã ngồi dậy. - Anh...anh...từ từ đã... Phục Ân cởi bỏ những thứ còn vướng bận trên người ra. Anh nâng cằm cô lên rồi nói. - Tôi đến đây, bỏ 30 nghìn không phải để chơi trò mèo vờn chuột với cô. An phận mà nằm đấy hưởng đi. Phục Ân lại đẩy Lạc Y xuống nhưng lúc này anh nhanh như cắt đã ở giữa hai chân cô. Tiếp tục hôn lên môi Lạc Y, lúc này Lạc Y thấy rất khác, có vật gì ấm nóng chạm phía ngoài hoa huy*t. Tay cô ôm lấy tấm lưng rộng lớn của anh, cảm nhận hai thân thể đang quấn lấy nhau. Phục Ân cho vật ấm nóng ấy từ từ vào bên trong Lạc Y. Anh hơi cong môi vì nó rất khít. - A...đừng...anh...đau quá...đau... Nước mắt Lạc Y tuôn xuống như mưa. Cơ thể đau đớn như thể bị xé ra làm trăm mảnh. Móng tay cô bấm mạnh vào lưng anh đến nỗi bật máu. Tiếng nấc cũng nhè nhẹ vang lên. - Cô đau lắm sao? Lạc Y không trả lời, chỉ gật đầu, nước mắt tiếp tục giàn ra hai bên. - Một lúc nữa sẽ Anh cúi đầu, hôn nhẹ lên những giọt nước mắt của cô. Ôm lấy cơ thể mềm mại, bé nhỏ vào lòng. Lúc đầu anh còn nương tay vì cô đau mà đau thì sẽ khóc, anh lại kỵ những người con gái nào khóc trước mặt mình. Đến một lúc sau, anh càng hoạt động nhanh và mạnh hơn. - A...dừng lại đi...tôi xin anh...a...a... - Dừng lại? Cô đã mất rồi, còn tiếc gì. - Nhưng tôi đau, nó rát quá... - Tôi đã nói rồi, ban đầu là thế, chốc sau sẽ quen. Lạc Y đưa tay lên che miệng để tiếng nấc của mình không phải phát ra lớn hơn. Phục Ân bây giờ mất kiểm soát, mặc kệ hiện tại cô đau đớn thế nào, anh chỉ cần biết thỏa mãn bản thân mình ngay lập tức. Rất lâu sau đó, Phục Ân bỗng càng ôm chặt lấy Lạc Y, cả người anh gồng lên, gân xanh cũng hiện trên tay rất rõ. Lúc này, Lạc Y cong người hơn bao giờ hết, cơ thể cô cứ giật lên. Phục Ân nằm gục xuống bên cô, ôm lấy nữ nhân thật chặt vào lòng như sủng vật. Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng len lỏi qua rèm cửa ánh lên gương mặt bầu bĩnh của Lạc Y. Cô he hé hai mắt, cả người mất hết sức lực. Bụng dưới cực kỳ đau, ê ẩm cả lên. Nam nhân bên cạnh cũng biến mất. Đêm qua đâu phải anh muốn cô một lần đó. Lạc Y vừa chợp mắt một lúc thì anh lại cho cô lâm trận, những bốn năm lần. Cố gắng ngồi dậy, Lạc Y thấy trên tủ đầu giường là một mảnh giấy và một sấp tiền. "Trên bàn là 40 nghìn, 30 nghìn là tiền của tiết còn 10 nghìn là phần thưởng của cô. Kí tên PA" - PA? Nét chữ này... Lạc Y xanh mặt, cô há hốc mồm. Là nhân viên phòng kế toán đôi khi gặp cấp trên nên cô biết rất rõ chữ viết của...sếp... *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Y đi làm trở lại. Cô mang tài liệu đến phòng Phó Tổng. Đi ngang những nam nhân viên, họ đều hau háu hai mắt nhìn cô. - Này, công nhận công ty này thấy có mỗi Lạc Y là dáng bốc nhất thôi Nhân viên 1. - Đúng đó! Cao ráo, 3 vòng đầy đặn cả gương mặt xinh như hoa Nhân viên 2. - Cậu tưởng tượng xem, khi qua đêm với cô ấy thì ra sao nhỉ?- Nhân viên 1 xoa cằm. - Cô ấy đâu dễ dãi như những đứa con gái bình Nhân viên 2 bĩu Nhắc mãi, tối nay lại về hành bạn gái cho xem. Cả hai nhìn nhau cười khúc khích. - E hèm... - Ơ...trưởng phòng!- Hai người đồng thanh, cúi đầu. - Đến đây làm hay bàn chuyện linh tinh?- Dật Dấn nhíu Mau tập trung vào chuyên môn đi. - À...dạ... Dật Dấn cũng mang tài liệu đến phòng Phó Tổng, cùng lúc Lạc Y mở cửa bước ra. - Em chào anh!- Cô mỉm cười. - Chào em, Lạc Dật Dấn cũng nở nụ Nghe nói hôm qua em bệnh à? - Dạ, nay đỡ hơn rồi anh. - Nhớ ăn uống đầy đủ, cả uống thuốc nữa cho mau khỏi Anh ân cần nhắc nhở. - Cảm ơn anh! Thôi, em đi trước Cô cúi chào. - Chào em! Lạc Y bước đi. Dật Dấn nhìn theo bóng cô, khi nào khuất hẳn thì mới vào trong. Về phòng làm việc, để tài liệu lên bàn, cô tập trung vào công việc của mình. Khi thấy trưởng phòng đang đi qua thì cô đứng dậy gọi. - Chị Phúc! - Có gì không Lạc Y?- Ý Phúc quay lại nhìn cô. - Hôm nay em làm cả giờ giải lao nhé. Mọi việc em sẽ hoàn thành nhanh nhất. Nay là ngày mẹ em phẫu thuật, em muốn đến bệnh viện sớm một tí. - Được, xong việc thì em cứ về Ý Phúc gật đầu. - Dạ, cảm ơn chị!- Cô cười tít mắt. - Được rồi, không có gì đâu. Chị đi đây. Lạc Y ngồi xuống, cô tập trung hết mức có thể hoàn thành cho xong việc của mình. Mở sấp tài liệu, đang vạch tìm thứ cần thiết thì chữ ký to đùng của Phục Ân ập vào mắt cô. - PA? Phía dưới chữ ký có cả ký tự PA... Tay Lạc Y run run chạm vào nét chữ. Đúng là chữ ký này, không nhầm lẫn đi đâu được. Vội vã đóng tài liệu lại, sắc mặt cô trắng bệch, không còn chút máu. Người đêm đó đích thực là Thượng Tổng. Không nhầm, Lạc Y chắc chắn bản thân mình không nhầm nữa. Thảo nào cô lại thấy dáng người và giọng nói ấy rất quen. Có phải anh ta đã thấy mặt cô rồi không? Sau này vào công ty chạm mặt nhau thì thế nào đây? Lạc Y lo lắng, hai tay siết chặt vào nhau. Trên trán cô lấm tấm mồ hôi mặc dù đang ở trong phòng lạnh. - Lạc Y...Lạc Y...- Ý Phúc lay vai cô. - Dạ?- Lạc Y giật Chị gọi em! - Đến giờ dùng cơm trưa rồi, em suy nghĩ gì mà chăm chú vậy? - Không...không có gì đâu chị. Chúng ta ra ngoài ăn thôi. Lạc Y nhanh chóng kéo Ý Phúc ra ngoài. Ý Phúc nhíu mày thắc mắc "Con bé này, suy nghĩ gì mà đăm chiêu vậy không biết." Sau khi dùng bữa trưa, Lạc Y quay lại văn phòng, tiếp tục với công việc. Hôm nay bất kể giá nào cô cũng phải về sớm vào bệnh viện với mẹ. Không biết mẹ cô phẫu thuật ra sao rồi. ... Phục Ân đứng trước gương chỉnh lại âu phục. Hôm nay lại họp, ngày nào cũng họp, không họp thì hợp đồng vây quanh. Các công ty ở ngoài nước đều yêu cầu Tổng Đốc đi ký hợp đồng bằng không anh đã gọi Phó Tổng đi rồi. Biết bao nhiêu việc đổ dồn. Lần này công tác về lại phải sắp xếp một mớ giấy tờ hỗn độn. Ông nội sức khỏe yếu, ba mẹ anh lại qua đời sớm do tai nạn giao thông. Tốt nghiệp đại học vừa xong, Phục Ân đã bị bắt vào điều hành cả một tập đoàn lớn. Công việc thì bù đầu bù cổ. Khổ nỗi sao nam nhân 30 tuổi như anh đây vẫn chưa tìm được vợ. Đã vậy nội cứ mãi hối thúc. *Reeng...Reeng...* "Con nghe đây nội!" "..." "Cưới? Không đời nào." "..." "Con chẳng cưới một người không quen biết." "..." "Nội cứ dưỡng sức đi, khi nào thích hợp con sẽ đưa cô ấy về." "..." "Hôn ước gì chứ? Thời buổi nào rồi mà còn chuyện bắt cưới nữa vậy nội." "..." "Thôi thôi được rồi! Con sẽ suy nghĩ lại." "..." "Nội cứ lấy tính mạng ra mà đe dọa con mãi." "..." "Chào nội!" Vừa ngắt máy xong, Phục Ân ném điện thoại lên giường. Bực bội! Cái gì mà hôn ước mấy chục năm ở đây nữa chứ. Hmmm, càng nghĩ càng nuốt cục tức không trôi. Hôn lễ sắp đặt gì, toàn chuyện nhảm nhí. Thích ai, yêu ai thì cưới thôi, ở đó mà ép buộc. Phục Ân bực dọc với lấy cặp táp ra ngoài. Đến cả cuộc sống riêng tư cũng bị quản thúc. Toàn chuyện không đâu. ... Lạc Y ngồi bên giường bệnh của Niên Thuỵ. Vừa phẫu thuật xong chắc bà mệt mỏi lắm. Nắm chặt tay Niên Thụy áp lên mặt, Lạc Y chăm chú nhìn bà đang say giấc. - Mẹ ngủ ngon nhé! Phẫu thuật đã thành công rồi, chỉ cần mở mắt ra mẹ sẽ không còn thấy đau. Mẹ không đau thì Y Y sẽ không đau lòng chút nào nữa. Đưa tay lên lau hàng nước mắt, Lạc Y cố gắng mỉm cười. - Từ nay Y Y sẽ sống mãi với mẹ, chăm sóc cho mẹ. Con không muốn đi đâu nữa đâu. "Xin lỗi mẹ! Con gái bất hiếu quá!" Chưa lúc nào Lạc Y lại khinh thường bản thân của mình như lúc này đây. Thật nhơ nhuốc! Những thứ hiện lên trong đầu cô sau đêm đó như là một vết nhơ không bao giờ rửa sạch. Ước gì đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ thật kinh khủng. Lạc Y không trách ai cả, cô chỉ trách số phận của mình sao quá trắc trở. Mong rằng Thượng Tổng sẽ không nhớ đêm đó, tốt hơn là không nhận ra cô. Mọi chuyện hãy cứ trôi qua một cách êm đềm, đừng ai khơi gợi lại nữa. *Cốc...Cốc...* Lạc Y đứng dậy, cô đi đến và mở cửa ra. - A...anh Dấn!- Cô mỉm cười. - Anh đến thăm bác gái Dật Dấn đưa giỏ quà lên. - Dạ, anh vào trong đi. Lạc Y đứng nép sang một bên cho Dật Dấn vào. Anh đến bên giường bệnh cùng lúc Niên Thụy vừa thức giấc. - Chào bác! - Dấn hả con, con đến lúc nào thế? Niên Thụy định ngồi dậy. Lạc Y thấy vậy liền đi đến đỡ bà, Dật Dấn cũng phụ một tay. - Con vừa đến thôi. Bác sao rồi? Vừa mổ xong chắc còn đau lắm. - Cũng ê ẩm cả con à. Cảm ơn con đến thăm bác nhé! - Có gì đâu bác, chúng ta biết nhau lâu lắm rồi, con xem bác như người thân vậy mà. Niên Thụy mỉm cười với anh rồi quay sang Lạc Y. - À Y à! - Dạ, con đây Lạc Y lấy cốc nước đưa cho Dật Anh uống đi. - Cảm ơn em. - Con ra ngoài mua một ít trái cây đi, tự nhiên mẹ thèm quá. - Mẹ muốn ăn loại nào?- Lạc Y ngồi xuống bên bà. - Loại nào cũng được, thấy gì ngọt ngọt thì con mua Bà mỉm cười. - Dạ, vậy con đi đây. Anh Dấn ngồi chơi với mẹ em nhé. Lạc Y nói rồi lấy chiếc túi nhỏ và ra ngoài. Cô vừa đóng cửa lại thì Niên Thụy nói với Dật Dấn. - Con đi theo Y Y hộ bác, để con bé đi một mình bác không yên tâm cho lắm. - Bác ở một mình ổn chứ?- Anh hỏi. - Ổn mà, con mau đi theo Y Y đi, con nhỏ đi mất bây Bà xua tay. - Dạ, con và Lạc Y sẽ quay lại ngay. Dật Dấn ra ngoài. Dòm ngó xung quanh, thấy Lạc Y đang đứng trước thang máy thì anh chạy đến. - Lạc Y, chờ anh với. - Sao anh lại ra đây? Không ở lại với mẹ em sao? - Anh...anh cũng đi mua một chút đồ ý Anh cười trừ, tay gãi gãi đầu. - Dạ! Lạc Y và Dật Dấn đi ra khỏi bệnh viện, cô cùng anh trên đường đi đến siêu thị mini gần đấy. Dật Dấn liếc mắt nhìn trộm Lạc Y. Tim đập mạnh liên hồi không ngừng nghỉ. Miệng anh cứ mấp máy như muốn nói gì đó nhưng không biết mở lời như thế nào. - Lạc Y! - Dạ? Anh gọi em!- Lạc Y nhìn anh. - Anh và em biết nhau cũng lâu rồi nhỉ. - 5 năm rồi đấy anh, từ lúc em còn là sinh viên Cô cười tít mắt. - Lâu quá nhỉ? Anh muốn nói với em chuyện Dật Dấn mím môi. - Anh nói đi. - Dù có như thế nào...chúng ta vẫn là bạn chứ? - Anh hỏi lạ vậy? Sao lại là "dù thế nào"? Sao "vẫn là bạn"?- Cô nhíu mày, không khỏi thắc mắc. Dật Dấn dừng bước, anh quay sang đối mặt với Lạc Y. Nắm lấy hai tay cô, anh cố hết sức, lấy tất cả can đảm nói ra. - Lạc Y à...anh...anh thích em! - Dạ?.. Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn thái FullSố chương 97Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại ngôn tình, Sủng, H, hiện đại Nữ chính à một cô gái với tâm hồn mong manh gia cảnh nghèo khó Chỉ vì muốn kiếm thật nhiều tiền chữa bệnh cho mẹ,mà cô bắt buộc chính mình phải bán đi sự trong trắng của cuộc đời hôn nhân sai lầm của cô cũng vì cô lại dấn thân vào cuộc sống lạnh nhạt. Tuy nhiên anh ta lại muốn giữ lấy cô mặc cho cô đang bị giày vò từ thể xác lẫn tinh thần. Cuối cùng cô sẽ trốn thoát khỏi anh hay ngoan ngoãn chấp nhận cuộc hôn nhân ấy? Và anh...chính là Tổng Tài của cô, cũng là người khiến người ta nể sợ trên thương trường lẫn cả...tình trường. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Dấn đứng trước phòng Phó Tổng và cầm lá đơn trên tay. Nữa muốn bước vào, nữa thì không. Để đưa ra một quyết định thế này thì anh cũng đã đắn đo lắm chứ. Hôm trước ba anh có gọi về, ba bảo ba cần anh. Chất giọng ba thều thào, khó nhọc. Chỉ cần nghe giọng nói ấy cũng đủ khiến anh thắt lòng. Tuy không gần gũi nhưng tình phụ tử vẫn luôn ẩn sâu và in hằn trong tim anh. Còn Lạc Y...anh không muốn xa cô dù biết rõ cô sẽ không bao giờ thuộc về mình. Chưa một ai có thể khiến anh lưu luyến đến thế. Anh sẽ chúc mừng nếu cô đã tìm được hạnh phúc nhưng người cô chọn bây giờ chắc chắn sẽ không thể mãi là của cô. Chọn cách ra đi như vậy càng khiến anh lo lắng cho Lạc Y hơn. Ắt hẳn sau này cô sẽ chịu khổ. Hít một hơi thật sâu, Dật Dấn lấy hết can đảm đưa tay lên gõ cửa. Rất nhanh, ngay sau đó liền có tiếng nói vọng ra. - Vào đi! Anh vào trong rồi nhẹ đóng cửa lại. Đến trước bàn Phó Tổng, đứng đối diện Vỹ Khanh, anh đưa lá đơn bằng cả hai tay. - Thưa sếp, tôi muốn xin thôi việc. Vỹ Khanh nhận lấy, nhìn lá đơn và trầm ngâm một hồi lâu. Năng lực làm việc của Dật Dấn rất tốt. Mọi việc ở phòng kinh doanh đều được anh ta sắp xếp hợp lý vô cùng. Nay Dật Dấn xin nghỉ việc cũng khiến anh cảm thấy hối tiếc phần nào. Vỹ Khanh lên tiếng, cố tìm một hi vọng nào đó để giữ chân anh ấy lại. - Trưởng phòng Thiệu có việc gì sao? Anh đã suy nghĩ kĩ về vấn đề này chưa? - Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi Dật Dấn gật đầu, chợt đôi mắt anh chùng Ba tôi đang bệnh nặng, ông ấy cần tôi. - Thế thì sau này anh sẽ quay lại chứ?- Vỹ Khanh nhướng một bên mày. - Điều đó tôi vẫn chưa nghĩ tới. Nhưng có lẽ tôi sẽ không quay lại Dật Dấn cười gượng gạo. - Chỉ là "có lẽ" thôi đúng không?- Anh nhấn Thôi được, tôi sẽ ký đơn cho anh. - Cảm ơn Phó Tổng! Vỹ Khanh cầm bút, hơi đắn đo một tí nhưng anh vẫn kí vào đơn. Quả thực anh không muốn mất đi một nhân tài. Đưa đơn lại cho Dật Dấn, anh mỉm cười. - Hết tuần này anh có thể nghỉ. Mong là trong thời gian đó Trưởng Phòng Thiệu vẫn nhiệt tình giúp đỡ tôi. - Tôi sẽ cố gắng Dật Dấn gật mạnh đầu. - Được rồi, chúc bác trai mau chóng khỏe mạnh. - Cảm ơn Phó Tổng rất Anh cúi đầu chào rồi ra ngoài. ... Chiều tối, Tuệ Mẫn đến trước trụ sở văn phòng của tập đoàn Thượng Ẩn và chờ đợi. Hôm nay Lạc Y về trễ, tiện đường mua đồ về ngang đây nên cô ghé sang cùng Lạc Y về. Không biết Lạc Y sao rồi? Đã ổn hơn chưa nữa. Tối qua Mẫn thấy cô cứ trằn trọc không ngủ được. Hỏi thì chỉ im lặng rồi quay mặt đi. Thà cô cứ khóc oà lên, than vãn thế nào cũng được chứ cứ im thinh thích thế này càng làm Mẫn thêm phần lo lắng. Còn người con trai kia, Mẫn nghĩ anh ta chưa bao giờ nghĩ cho Lạc Y. Sau này có ra sao thì trong chuyện ấy Lạc Y vẫn là người chịu nhiều sự đau khổ nhất. Dù biết sẽ không dễ dàng buông bỏ nhưng cứ tiếp tục thì Lạc Y sẽ càng thiệt thòi. Đang suy nghĩ mông lung thì có một chiếc ôtô màu trắng muốt từ trong Thượng Ẩn chạy ra rồi dừng lại trước mặt Tuệ Mẫn. Cánh cửa mở ra, một người chẳng xa lạ gì bước xuống. Đứng trước Tuệ Mẫn, Vỹ Khanh khá ngạc nhiên nhưng sau đó thì mỉm cười tít mắt. - Mẫn làm gì ở đây thế? - Em vừa đi mua ít đồ ngang đây, với lại bạn em cũng tầm này tan ca nên em đợi một Cô cười hiền. - Vậy à? Anh tưởng em đến đợi anh chứ. Làm mừng hụt Anh thở phì, nheo nheo mắt. - Ơ...em cũng quên bén đi là anh làm ở Cô nhăn mặt. - Haha anh đùa đó. Vỹ Khanh đưa tay bẹo má Tuệ Mẫn. Với ai thì anh không biết nhưng đối với anh thì Tuệ Mẫn đáng yêu hết phần người ta. Chợt anh thấy Lạc Y đang từ sảnh đi ra. Cắn nhẹ môi dưới, anh nói với Mẫn. - Em cần anh đưa em với bạn về không? Tuệ Mẫn nhìn chiếc xe sau lưng anh. Cô suy nghĩ rồi lắc đầu. Xe này chắc là xe của công ty rồi. Để cấp trên mà biết anh làm việc riêng sẽ mắng anh cho mà xem. - Dạ thôi, em và bạn đi bộ về được rồi. Anh có bận gì không? Có thì cứ về trước đi. - À...anh cũng còn một số chuyện cần làm nữa. Vậy thôi, tạm biệt Vỹ Khanh đưa tay lên gãi đầu. - Hẹn gặp anh sau. Tạm biệt!- Tuệ Mẫn vẫy tay chào anh. Vỹ Khanh lên xe nhìn cô và mỉm cười thêm lần nữa rồi anh mới điều khiển xe vụt đi. Nhìn theo bóng xe anh đang dần khuất, Tuệ Mẫn mỉm cười, ánh mắt ánh lên những tia hạnh phúc. Trong lòng cô lúc này nôn nao khó tả. Càng lúc cô càng thấy bản thân yêu Vỹ Khanh nhiều hơn. Tuệ Mẫn tin rằng sau những chuyện đã xảy ra thì trời cao sẽ trả lại sự yên bình cho đường tình duyên của cô. Lạc Y ra ngoài. Vừa trông thấy Tuệ Mẫn thì cô liền vỗ vai cô ấy rồi nhìn theo bóng chiếc ôtô trắng. Lúc nãy cô nhìn thấy Mẫn nói chuyện cùng Phó Tổng trông thân mật lắm. Họ quen biết gì nhau sao? - Tuệ Mẫn! Cậu quen biết với Phó Tổng à? - Phó Tổng? Phó Tổng nào chứ?- Tuệ Mẫn nhíu mày, đầy thắc mắc. - Người vừa nói chuyện với cậu ấy. Con ôtô màu trắng vừa đi Lạc Y chỉ tay theo hướng Vỹ Khanh vừa đi. - Ơ...đó không phải tài xế của Tổng Tài và Phó Tổng sao?- Tuệ Mẫn trố mắt. - Đâu? Đó là Phó Tổng đấy! Em trai của Tổng Lạc Y bật cười, trêu chọc Mẫn. - Phó Tổng của cậu...tên gì?- Tuệ Mẫn trông chờ câu trả lời, cô mong nó không như mình nghĩ. - Anh ấy là Thượng Vỹ Nói rồi Lạc Y xoa Hình như trùng tên với bạn trai của cậu. - Thượng Tộc sao? Đứng đầu kinh tế Quốc Gia và hạng 3 trên toàn Cầu?- Tuệ Mẫn kinh hãi tột độ. - Uhm! Có gì sao Mẫn? - À...không có gì đâu Y. Chúng ta về thôi. Tuệ Mẫn phát hoả, có lẽ là sock rất nặng. Cô nắm lấy tay Lạc Y lôi đi sòng sọc. Vừa mới nói đó mà đã có chuyện rồi. Không ngờ bao lâu nay anh lại lừa dối cô như vậy. Căn biệt thự đó không đâu xa mà là của Vỹ Khanh. Chẳng phải ông bà gì cho cả. Với gia thế đó anh có thể mua cả trăm ngôi nhà đồ sộ như vậy. Thảo nào cô luôn thắc mắc, một tiểu thư như Lệ Hoa sao lại chết mê chết mệt một người chỉ làm tài xế như anh. Hoá ra là cô bị lừa. Bị lừa từ khi vừa mới gặp mặt cho đến tận bây giờ. Nếu Lạc Y không nói thì có lẽ bây giờ cô vẫn là một con ngốc lẽo đẽo theo con đường mà anh thêu dệt sẵn. Quả là cục tức này nuốt không trôi mà. Lạc Y nhíu mày khó hiểu. Tuệ Mẫn sao vậy kìa? Tự nhiên thay đổi thái độ đột ngột chẳng nói lời nào. Mà...giữa Phó Tổng và Tuệ Mẫn là quan hệ gì nhỉ? Lúc nãy anh ấy còn đưa tay lên mặt của Mẫn nữa. Chợt cô mở hai mắt to ra, đầu gật gù như hiểu. Thì ra là vậy! Bảo sao cô cứ thấy tên Vỹ Khanh nghe quen quen. Vậy là cả Phục Ân cũng lừa cô. Lạc Y chau mày, nheo hai mắt. Phục Ân quả thực rất quá đáng. ... Thiên Anh mở cửa phòng và nhìn ngó xung quanh. Khi thấy không có ai ở gần thì cô đóng chặt cửa phòng lại. Với tay lấy điện thoại, cô ấn số định gọi nhưng hồi hộp, phập phồng lo lắng nhìn ra hướng cửa. Có người nào nghe được là cô sống dở chết dở cho xem. *Reeng...Reeng...* Thiên Anh giật mình. Vừa thấy số điện thoại quen thuộc thì cô liền bắt máy. "Anh à?" "Em sao rồi? Khi nào thì bắt đầu lễ cưới? Em biết không?" "Ngày 27 tháng 3. Chỉ còn hơn một tháng nữa thôi." "Vậy sao? Cuối tháng này anh công bố tiểu thuyết mới rồi. Khoảng đầu tháng 3 sẽ về nước. Đến khi đó em phải giữ máy nha, anh sẽ liên lạc với em." "Bạch Thiên..." "Thiên Anh à, em không biết anh nhớ em đến mức nào đâu. Suốt thời gian sống xa nhau, người chân trời kẻ gốc bể vậy là quá đủ rồi. Chúng ta không phải bất hiếu. Anh chỉ muốn ba mẹ em thấy anh đủ sức để lo cuộc sống của em. Họ không cho em đi đâu cả, suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà. Quen nhau những 3 năm nhưng một buổi hẹn hò đường hoàng của mình cũng chẳng có. Anh biết ba mẹ lo lắng, bảo vệ em nhưng cứ để em tách biệt khỏi xã hội náo nhiệt kia thì em sẽ dễ mắc chứng trầm cảm đấy." "Em biết chứ! Nhưng em không làm khác được...hức...hiện giờ em chỉ chờ anh về thôi." "Em khóc sao? Đó cũng là dấu hiệu cho việc em cứ ở trong 4 bức tường, dễ mau nước mắt lắm. Còn nếu như em không muốn thì..." "Bạch Thiên! Em yêu anh! Hức...em không muốn gã cho Thượng Thiếu Gia gì đó...em chỉ cần anh. Hức...em cần anh mà..." "Em ngoan nào, không khóc nữa. Anh sẽ quay về sớm, được không?" "Dạ! Vậy thôi nha...hức hức...em sợ mẹ sẽ nghe thấy." "Uhm, tạm biệt. Yêu em!" Thiên Anh đặt điện thoại xuống bàn. Ôm mặt khóc nức nở, chưa bao giờ sau khi nói chuyện với Bạch Thiên mà cô không khóc. Anh ở xa cô đến tận nửa vòng Trái Đất. Suốt thời gian yêu xa như thế khiến cô nhớ anh rất nhiều. Mỗi lần nghĩ đến chuyện anh sẽ bị cám dỗ và rời xa mình thì Thiên Anh như muốn chết khuất cho xong. Đâu ai hiểu được cô yêu anh nhiều đến nhường nào. Thiên Anh luôn canh cánh lo sợ rằng một ngày nào đó, khi anh có được địa vị thì bên cạnh anh lại là một người con gái khác. Ở phương trời xa ấy, cho dù có liên lạc nhiều đến đâu thì cũng không bằng một cái gặp mặt. Thời gian dài đằng đẵng như thế cô còn chờ được, không lẽ chỉ còn ít ngày nữa anh về mà cô không đợi được sao. Dù mọi chuyện thế nào thì cũng không được bỏ cuộc. Cô nên vì hạnh phúc của mình thôi. - Thiên Anh! - A dạ... Thiên Anh giật mình nhìn ra cửa. Mặt cô tái đi, chân tay cũng run lẩy bẩy. Hai tay đưa lên lau mặt một cách đầy vụng về, cô cố gắng thật bình tĩnh và lấy lại tinh thần. Phí phu nhân đặt cốc sữa lên bàn, kế điện thoại cô rồi đến gần. Đối diện Thiên Anh, bà nhíu mày khó hiểu. - Con vừa nói chuyện với ai thế? Sao lại khóc? - Con...con...- Cô ấp úng, không dám nhìn thẳng vào bà. - Thế nào? Con đang giấu mẹ chuyện gì sao?- Bà gặng hỏi. - Không...không có...chỉ là...- Thiên Anh cắn chặt môi, không biết phải nói gì. - Là thế nào? - Bạn con...à, bạn con vừa gọi bảo con làm một bữa tiệc độc thân đãi tụi nó trước khi về nhà Cô vội vàng biện cớ. - Được đó con! Hôm đó con cứ đi với bạn Phí phu nhân mỉm cười nắm lấy tay cô. - Mẹ...cho con đi ạ?- Cô mở to mắt nhìn, không tin nổi đây là thật. - Mẹ cho đi đó. Bạn bè còn nhớ con nên gọi, cớ gì mẹ không cho Bà xua tay. - Con cảm ơn mẹ! Thiên Anh vui mừng ôm chặt lấy bà. Chưa bao giờ cô thấy hạnh phúc thế này. Không ngờ mẹ lại dễ dàng để cô ra ngoài như vậy. Nhất định sau này, khi cuộc sống đã ổn định, cô sẽ về nhận tội với mẹ. "Con xin lỗi, mẹ phải thất vọng vì con rồi." ... "Em nghe đây!" "Bảo Bối! Em đang làm gì đó?" "Em vừa ăn tối xong, giờ xem phim xíu rồi ngủ." "Đừng thức khuya quá, không tốt đâu nhé. À mà hôm nay là ngày em đến đèn đỏ, có bị trễ không?" "Ếi...tự nhiên...tự nhiên anh hỏi à." "Anh nói thật. Nếu trễ thì đừng ăn đồ nóng nữa. Đến khi có thì không được vận động mạnh, đi tắm phải tắm sớm, nên pha nước ấm nữa. Có đau bụng quá thì em cứ về nhà nghỉ ngơi, anh sẽ nhờ Lập Hàn giúp em xong công việc. Không xem phim gì nữa, em đi ngủ sớm đi. Chừa sức mai làm." "Anh à, sao nay anh nhiều chuyện vậy? Nói luyên thuyên luôn nha. Sao anh rành dữ vậy?" "Của nợ ngốc, anh đang lo cho em đấy. Chợt nhớ em đến ngày nên anh mới xem trên mạng xong." "Dạ, khi nào anh về?" "Vài hôm nữa, nhớ em quá nên gọi đây." "Eo...thôi anh làm việc đi, em đi xem phim, tới giờ rồi." "Không xem phim, đi ngủ ngay." "Thôi nha anh, bey nha." "Bảo bối! Này! Này!..." Lạc Y buông điện thoại xuống rồi đi đến bên cửa sổ. Nhìn lên bầu trời đêm đầy các vì sao lấp lánh, cô bắt đầu ngẫm nghĩ. Tuệ Mẫn nói không sai, hiện tại chỉ là khởi đầu, còn đến khi cảm xúc dần mờ nhạt thì cô không khác gì búp bê hết giá trị. Cô yêu anh! Cô khẳng định mình yêu anh rất nhiều. Nhưng còn anh? Anh không chỉ có riêng cô là nhân tình. Dù anh sống rất kín tiếng nhưng linh tính luôn mách bảo cô như vậy. Chẳng bao giờ cô an tâm và đặt niềm tin thực sự vào anh. Sao trong cô lúc này cứ nôn nao, bồi hồi khó tả. Liệu ngay lúc này kết thúc thì có quá muộn hay không? *Cạch* Cánh cửa bật mạnh ra. Lạc Y giật mình nhìn ra cửa. Tuệ Mẫn lao vào phòng, mở tủ quần áo lấy hết đồ đạc của mình và dồn vào vali. Cô ấy bối rối đến nỗi không biết mình nên lấy thêm gì. Lạc Y lo lắng đến gần Tuệ Mẫn, cất giọng hỏi. - Sao vậy Mẫn? Sao cậu dọn hết đồ rồi? - Ông nội...ông nội đang nằm viện. Hức...mình phải bay về Côn Phổ ngay thôi...

tổng tài sắc làm vợ anh tận hai lần